"Bây giờ, mời đồng chí Lận Xuyên nói tâm đắc tình yêu của hai người, mọi người hãy vỗ tay chào đón."
Có vài người xem náo nhiệt vội vàng võ tay, dẫu sao thì chuyện của hai người, ai cũng biết cả, mới quen nhau vài ngày mà kết hôn rồi, có tâm đắc tình yêu gì, ai biết được trong đó có chuyện gì chứ?
Thông qua biểu hiện đó của Tần Duyệt Duyệt, quả thực là có người nghĩ nhiều rồi, đặc biệt một vài người lớn tuổi cảm thấy hai người nam thanh nữ tú này không chừng là thiên lôi câu động địa hỏa*, động phòng trước rồi, như thế mới ép vợ sắp cưới lúc trước đi, còn đi khắp nơi làm hại danh tiếng của người ta.
*Thiên lôi câu động địa hỏa: 天雷勾地火 nghia đen: Thiên lôi (lửa trời) dẫn động địa hỏa (lửa đất). Nghĩa bóng: Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân.
Tô Tô cũng cảm thấy có ánh mắt vài người không đúng, cô bất giác chau mày, nhưng đột nhiên tay cô được nắm chặt lại. Cô vẫn chưa hiểu ra điều gì thì thấy người chồng mới ra lò của mình bước tới trước một bước, đứng thẳng trước mặt cô, cũng không có chút sợ sệt gì.
Không phải là nhân vật nhút nhát sao, điều gì đã khiến anh nói về tâm đắc tình yêu của mình và bước ra như thế này, hủy hình tượng nhân vật rồi đấy?
Nhưng mà, tại sao lại nghiêm túc như vậy, giống như là báo cáo chứ không phải nói những chủ đề mập mờ như tình yêu.
Tô Tô suýt chút nữa như kéo khóe miệng lên trời, tuy rằng cô thích một người đàn ông như vậy, nhưng anh cũng quá nghiêm túc rồi, rõ ràng mới ngoài hai mươi tuổi.
Đang suy nghĩ lung tung thì anh lên tiếng, và không phải đang nói tâm đắc gì mà nói với giọng hơi lạnh nhạt:
"Tin rằng mọi người đều muốn biết tôi với đồng chí Tô Tô tại sao lại ở bên nhau, chuyện này nói ra thì cũng xem như là duyên phận."
Không biết tại sao Tần Duyệt Duyệt ở bên cảm giác được có điều bất thường, theo sự hiểu biết của cô ta dành cho người chồng hụt của mình, anh không giống như người sẽ nói những điều này, nhưng bây giờ cô ta cảm thấy anh đang nói mở đầu, và chuẩn bị vào thân bài.
Tô Tô nghiêng đầu nghe, không hiểu tại sao hình như anh đang muốn nói chỉ tiết hơn. Dựa theo tính cách của anh, không phải anh chỉ nói một câu ngắn gọn thôi sao?
"Vợ sắp cưới trước đó của tôi, chính là đồng chí Tần Duyệt Duyệt, năm nay đạt được thành tích rất tốt trong kỳ thi đại học cho nên sang năm phải đi học đại học rồi, tại đây tôi muốn chúc mừng cô ấy đã được như ước muốn, dẫu sao thì không có nhiều người có thể thi đậu đại học.
Đương nhiên, theo cô ấy nói, lên đại học phải dốc toàn tâm toàn sức vào việc học, cho nên không muốn bị gia đình trói buộc, cho nên muốn từ hôn với tôi hoặc là đợi sau khi cô ấy tốt nghiệp rồi cử hành hôn lễ. "
Cái gì?
Muốn sau khi tốt nghiệp mới cử hành hôn lễ?
Mọi người vừa nghe thấy thế thì cảm giác không đúng rồi, đợi tốt nghiệp thì mất phải mấy năm đấy.
Đây là sự thật, cho nên Tần Duyệt Duyệt không có gì để nói, cô đỏ mặt cuối cùng cũng xem như đã nhận đầu gỗ mà cô ta biết, thật sự nhẫn tâm nếu cắn ai đó, cô ta hoàn toàn không ngờ lúc này anh lại nói cho mọi người biết sự thật.
Bất giác mà nước mắt rơi lã chã, cô ta cảm giác chưa bao giờ chịu phải sự nhục nhã như thế này.
Đừng nói là cô ta, ngay cả Lận Đồng Hà cũng cảm thấy lúc này mà Lận Xuyên nói những lời này ra thì quả thực không nên, đây rõ ràng là muốn cô ta khó coi. Nhưng mà, người ta nói là sự thật, anh ta cũng không có cách nào thanh minh thay cho cô ta được.