Tô Tô lập tức cảm nhận được trách nhiệm của mình rất lớn, cô nhận lấy tiền sau đó nói: "Chị sẽ cố gắng giữ giúp em."
Thật ra Lận Hải có thể gửi tiền về nhà còn tích cóp được 20 tệ có lẽ có tiền thưởng, chuyện này chứng minh cậu không lười biếng ở nhà xưởng.
Đàn ông nhà họ Lận đều có năng lực, ít nhất cần mẫn như vậy sau này sẽ là người giỏi giang.
"Chị dâu cần làm gì không, anh cả và chị đều bị thương, em làm giúp hai người." Lận Hải có chút ngượng ngùng nói.
Tô Tô còn chưa nói chuyện, Lận Xuyên lại nói:
"Mang ít than đá vào nhà, lại giặt chăn giúp chị dâu em. Làm xong những chuyện này thì đi nấu cơm, nấu ba quả trứng ốp la, ở đây ăn xong thì trở về."
"Em biết rồi anh cả." Lận Hải nhanh nhẹn đi làm việc.
Tô Tô có chút cạn lời, tuy nói khi ở trong thôn anh vẫn thường xuyên chỉ huy em trai làm việc như thế, nhưng nơi này là thành phố mà.
Hơn nữa khó khăn lắm người ta mới được nghỉ ngơi chủ nhật, anh còn bắt người ta làm nhiều việc như thế.
"Vậy chúng ta làm gì?" Hôm nay chỉ có chút việc này.
"Đây đều là những việc nó phải học, sau này cưới vợ còn dùng."
"„" Cưới vợ chính là vì làm những chuyện này, đồng chí Lận anh có biết theo đuổi hay không.
Nhưng mà cô vẫn tò mò hỏi một câu: "Anh biết làm hết mọi việc, có phải chuẩn bị vì cưới vợ hay không?”
Vì cưới Tần Duyệt Duyệt.
"Đương nhiên không phải." Lận Xuyên nói được nửa nhìn thấy ánh mắt nghiêm khắc của Tô Tô, nên nói: "Mới đầu khi chưa gặp mặt thì muốn sau này cô ta đỡ khổ hơn, anh cố gắng học làm mọi việc. Nhưng mà sau khi gặp mặt... Thì không còn tâm tư này."
Thật ra Tô Tô hiểu, khi chưa gặp mặt là đàn ông đều mong vợ mình là người tốt.
Lận Xuyên cũng không ngoại lệ, anh chắc chắn nghĩ tới Tân Duyệt Duyệt, ngóng trông sau này có thể sống ngày lành.
Nhưng mà nhìn thấy người xong thì phát hiện, Tần Duyệt Duyệt không thích hợp với anh, cho nên có chút thất vọng.
Thường ngày đừng nhìn anh không nói linh tỉnh về người khác, nhưng mà Tô Tô biết rất rõ.
"Lận Xuyên, bây giờ anh đi lấy than với Lận Hải đi, sau đó kiếm củi cho em, em muốn ăn đậu hũ om." Tô Tô ngồi ở chỗ đó như nữ vương phân phó, dù sao hiện giờ cô là thai phụ là lớn nhất.
"Được, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ."
Lận Xuyên lập tức đi làm việc, không dám ở trước mặt Tô Tô chướng mắt, sợ lại bị lật ruột non.
Lận Hải liếc mắt nhìn anh cả nhà mình một cái, nói: "Xem ra có vợ cũng không dễ dàng."
"Làm việc của em đi." Anh còn phải đi mua đậu hũ, kết quả khi trở về phát hiện Bạch Linh Linh ở cửa đang hỏi thăm nhà Tô Tô, nên nói: "Đồng chí Bạch, cô muốn tới nhà tôi sao?"
"Đúng vậy doanh trưởng Lận, Tô Tô ở nhà không?"
"Có ở nhà." Lận Xuyên cũng không nói nhiều lời, đối với đồng chí nữ hiện giờ anh có thể trốn rất xa thì rất xa, một Tần Duyệt Duyệt đã khiến anh vô duyên vô cớ chịu không ít oan uổng.
Cứ thế Bạch Linh Linh tới nhà Tô Tô, thấy hai người đàn ông làm việc Tô Tô thì ngồi ở đó nhàn nhã cắn hạt dưa.
"Tô Tô, hóa ra nhà cô cách nhà tôi không xa lắm." "Mau tới đây ngôi, sao cô lại tới đây, còn không nói trước với tôi một tiếng."
"Quên gọi điện cho cô." Cổng đại học X có điện thoại, bình thường Tô Tô để hai số điện thoại cho người khác, một là trường học cái khác là ở cửa.
"Ồ, tới đây đi." Tô Tô nhiệt tình dẫn người vào, sợ cô ấy không được tự nhiên nên dẫn người tiến vào phòng ngủ đóng cửa lại, hai người nói chuyện phiếm.
Lận Hải ở một bên hỏi: "Cô gái này là ai thế?"
"Không liên quan tới em, đi mua thêm nguyên liệu nấu ăn cho anh, xem ý của chị dâu em là giữ người ở lại ăn cơm."
"Như vậy cũng có thể nhìn ra được ư?"
"Ừ."
"Anh cả anh thật lợi hại, sao anh thấy được?"
"Khi chị dâu em vào cửa đã liếc mắt ra hiệu với anh."