Cốc giác hơi không ngừng di chuyển, Tần Lâm nắm bắt được huyệt vị, niết đúng vị trí, hơn nữa còn khiến người ta cảm thấy hoa mắt.
Ngay cả James Richard nhìn cũng trợn tròn mắt, tốc độ làm giác hơi của Tần Lâm nhanh quá! Hơn nữa không hề ngừng lại, mười phút trôi qua, trên mặt Tần Lâm cũng toát ra đôi chút mồ hôi.
"Giác hơi thực sự có thể nhanh chóng chữa khỏi bệnh cảm cúm không?"
"Ai biết được, có điều phương pháp của Tần Lâm có vẻ như không phải là làm màu, thao tác này, ha ha, ngay cả mắt tôi cũng không theo kịp".
"Giác hơi vẫn luôn là một trong những công cụ chữa bệnh quan trọng trong Đông y của chúng ta, có thể đuổi được hàn khí, giải nhiệt, nhưng nhất định phải tìm đúng huyệt vị, hơn nữa lực đạo cùng phương hướng di chuyển cũng quan trọng, thậm chí còn quan trọng hơn trong phương pháp châm cứu".
"Đúng, phương pháp châm cứu vốn vô cùng khó thực hiện, giác hơi và châm cứu có hiệu quả gần tương đương, nhưng giác hơi lại thiên về phương pháp vận hành chiếc cốc, đều là tinh túy được kế thừa trong Đông y".
Nhiều người liên tục gật đầu, phương pháp giác hơi của Tần Lâm khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, phương pháp này cho dù có là bác sĩ Đông y chuyên nghiên cứu giác hơi cũng khó làm được.
"Ngàn dặm truy phong quán!"
Lý Trường Sinh bỗng nhiên đứng dậy, ông ấy có sở trường dùng giác hơi, hơn nữa ông ấy cũng từng nghe thấy bậc trưởng bối trong nhà nhắc tới, Ngàn dặm truy phong quán là kỹ thuật giác hơi thần kỳ, nếu có thể vận dụng đúng cách thì không thua kém gì châm cứu cả, có điều không có nhiều phương pháp sử dụng như châm cứu, giác hơi cũng được coi là một trong những phương pháp mà cao thủ Đông y sử dụng.
Lý Trường Sinh khơi dậy bí mật, nghe nói Ngàn dặm truy phong quán đã biến mất cả trăm năm nay rồi, nó có thể vận dụng hết mức giác hơi, nó nhanh như gió thổi, tốc độ đã đạt đến mức khiến người ta hoa mắt, hơn nữa nghe nói Ngàn dặm truy phong quán dùng nhiều nhất là chín chiếc cốc, đồng thời thao tác cùng lúc, nhưng Tần Lâm lại dùng đến mười chiếc, thật sự khiến người ta kinh ngạc mà.
Tôn Vô Kỵ cười ha ha mà nói.
"Lão Lý, bây giờ ông đã hiểu được Tần đại sư lợi hại thế nào chưa? Nhà họ Lý chẳng phải chuyên nghiên cứu kỹ thuật giác hơi sao, kỹ thuật giác hơi của ông so với Tần đại sư thì thế nào?"
Lúc này sắc mặt của Lý Trường Sinh vô cùng khó coi, có điều không thể không thừa nhận, Ngàn dặm truy phong quán của Tần Lâm có thể đè bẹp ông ta, khiến ông ta phục sát đất.
"Tôi không phải đối thủ của Tần đại sư. Tài năng của Tần đại sư tôi còn lâu mới sánh bằng".
Lý Trường Sinh nói thật lòng, mặc dù Lý Trường Sinh vốn bất mãn với Tôn Vô Kỵ và Khổng Phàm Lâm nhưng phương pháp của Tần Lâm khiến ông kinh ngạc quá, người có thực lực, dù là ở đâu thì đều sẽ được tôn trọng. Vậy nên Lý Trường Sinh chỉ có thể cúi đầu trước Tần Lâm.
Ba chữ Tần đại sư này cũng thể hiện được sự tôn trọng của ông với Tần Lâm.
Hứa Quang Huy và Doãn Chấn Tử liên tục gật đầu, người trong nghề ra tay là biết ngay có tài không, hai người bọn họ mặc dù không quá tinh thông giác hơi nhưng chiêu Ngàn dặm truy phong quán này cũng khiến họ mở rộng tầm mắt, ngay cả Lý Trường Sinh có sở trường dùng giác hơi thì cũng phải cúi đầu trước Tần đại sư, điều này đã thể hiện được thực lực của anh!
Năm phút trôi qua, Tần Lâm đã kết thúc giác hơi, sau lưng người bệnh đầy dấu đỏ hồng, như dòng sông vậy.
"Thoải mái quá".
Người bệnh lầm bầm nói, thở phào nhẹ nhõm, cứ như vừa được đi spa vậy, vừa nãy còn đau nhức toàn thân, đau đầu khó chịu vô cùng, bây giờ thoải mái hơn nhiều, vô cùng thư thái.
"Thần y, thần y, như thế này thì nhanh quá? Tôi cảm thấy trong cơ thể mình, máu như sôi lên sùng sục, triệu chứng cảm cũng biến mất rồi, ha ha. Thoải mái quá, chiêu giác hơi này thậm chí còn thoải mái hơn mấy nhân viên mát xa trung tâm tắm hơi nhiều".
Người bệnh kích động mà nói, Trần Diên không khỏi mỉm cười, nhân viên mát xa ở trung tâm tắm hơi sao có thể so với Tần đại sư được.
Cúp vàng cúp bạc sao bằng tiếng lành đồn xa!
Biểu hiện của người bệnh mới là thứ khiến người ta có thể tin tưởng nhất, ngay cả James Richard cũng sững sờ ngay tại chỗ, anh ta cũng được chứng kiến chiêu 'Ngàn dặm truy phong quán' kia, phương pháp của Đông y quả thật nhiều hơn anh ta nghĩ nhiều.
Đặc biệt là tên Tần Lâm này, trông có vẻ trẻ, không ngờ lại nhiều trò vậy, trò ban nãy thực sự khiến anh ta bái phục, nhưng bây giờ chiêu giác hơi của tên này lại càng đạt đến đỉnh cao, chẳng nhẽ người Hoa Hạ nào cũng biết công phu à?
Ngay cả một tên bác sĩ Đông y trẻ tuổi cũng có phương pháp lợi hại như vậy, đúng là vớ vẩn mà.
Bàng Khải cười khẩy nói, trong ánh mắt đầy vẻ căm thù Tần Lâm. Nếu không vì anh, anh ta đã ôm được người đẹp về nhà rồi. Đều tại anh khiến cho cuộc đời của anh ta tối tăm ảm đạm đến vậy, anh ta nhất định phải hủy diệt Tần Lâm!
"Tần đại sư thật sự lợi hại, xứng với hai chữ đại sư này, cho dù là phương pháp phẫu thuật hay là phương pháp giác hơi đều vô địch, đạt đến đỉnh cao!"
"Đúng vậy, sư phụ tôi cũng không bằng anh ta, mặc dù tôi không muốn thừa nhận nhưng đây chính là thiên tài, tôi cũng khó lòng theo kịp".
"Cả đời này nếu như tôi có thể đạt được đến trình độ của Tần đại sư thì tôi có thể tạo phúc cho đời rồi".
"Tần đại sư đúng là tấm gương trong giới Đông y chúng ta".
Mọi người sôi nổi bàn tán, vô cùng kính phục Tần Lâm, những bác sĩ trẻ tuổi lúc trước có ý kiến và thái độ khó chịu hoài nghi giờ đều tâm phục khẩu phục rồi.
Tần Lâm bây giờ thừa sức đánh bại James Richard, đây là điều không ai ngờ đến, hơn nữa, Tần Lâm còn đánh bại dễ như bỡn.
Đàn ông kính phục, phụ nữ yêu quý, Tần Lâm còn trẻ thế, ngay cả Doãn Thu Ca cũng động lòng, nhớ đến cảnh trên tàu, tim liền rạo rực, mình có duyên với Tần đại sư, dù nó nhỏ thôi. Nếu như không gặp Tần đại sư, chắc đời này của cô cũng đi tong rồi.
May mà cuộc đời em có anh!