Vừa rồi bọn họ đều đã nói rất rõ ràng, nhà hàng Há Cảo này vô cùng cao cấp, đạt tiêu chuẩn ba sao Michelin.
Vậy nên người bình thường rất khó để đặt bàn trước, hơn nữa vừa rồi mấy người bên Tần Lâm lại nó rõ ràng không đặt trước mà đến, cho nên chắc chắn bọn họ không thể nào vào được.
Nhà hàng đông khách như vậy, không đặt trước đương nhiên sẽ không có chỗ.
Ngay cả một ông chủ lớn như Đồng Kế Phong đã tìm rất nhiều mối quan hệ để đặt trước bảy ngày, hơn nữa đó cũng chỉ là một vị trí bình thường ở lầu hai.
Mặc dù phong cảnh cũng khá ổn, nhưng chỗ ngồi của bọn họ lại là vị trí tệ nhất ở lầu hai.
Hai người Tần Lâm và Thái Thái không hề đặt trước nhưng vẫn đi vào, chuyện này thật sự khá thú vị.
“Anh Tần, lúc nãy nói lầu bao nhiêu nhỉ?”
“Bàn số 9 ở lầu hai thì phải?”
Sau khi hai người họ bước vào liền đi thẳng lên lầu hai, sau đó tìm bàn số 9, trên bàn đã đặt sẵn hai bộ đồ ăn, xem ra là dành cho bọn họ.
Hai người ngay lập tức ngồi xuống.
Thực ra bọn họ không nhất thiết phải chọn vị trí chỗ ngồi, miễn thức ăn ngon là được.
Đặc biệt là Tần Lâm, có sóng to gió lớn gì mà anh chưa từng gặp qua chứ, dù sao cũng là thiếu gia của một gia tộc hàng đầu Đông Hải, còn chuyện gì mà anh chưa trải qua nữa đây.
Cộng thêm việc anh đã đi khắp mọi nơi với sư phụ nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng thấy qua không ít những nơi xa hoa, đương nhiên cũng đã tham dự nhiều yến tiệc ở các quốc gia khác nhau, đối với anh mà nói thì nhà hàng nhỏ này không là gì cả.
Ngay khi hai người chuẩn bị ngồi xuống, Đồng Kế Phong chợt cau mày, chuẩn bị tiến đến ngăn cản.
Lúc này, đột nhiên A Nhã ngăn Đồng Kế Phong lại.
“Tổng giám đốc Đồng, anh đừng ngăn cản bọn họ!”
Đồng Kế Phong chau mày: “Sao thế, đó là vị trí mà chúng ta đã đặt mà!”
A Nhã đột nhiên mỉm cười: “Anh nghĩ mà xem, tại sao bọn họ lại ngồi ở vị trí của chúng ta chứ?”
Đồng Kế Phong nhíu mày: “Sao anh có thể biết được?”
A Nhã tự cho mình thông minh: “Anh nghĩ đi, vừa rồi bọn họ đã biết tên của anh, chắc chắn lúc vào sẽ nói là đi cùng với ông Đồng, bằng không thì làm sao bọn họ có thể đi vào đây được chứ?”
Đồng Kế Phong nghe xong liền gật đầu, A Nhã này nói cũng có lý, nếu không như vậy thì làm sao bọn họ có thể vào đây được, căn bản không thể nào đặt bàn được trong thời gian ngắn như thế, cho dù có quan hệ như Đồng Kế Phong đây còn không được nữa là.
“Em nói đúng lắm, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
A Nhã cười nói: “Livestream đi, một lát nữa em sẽ livestream, để cho mọi người cùng biết được người mẫu nổi tiếng như Thái Thái lại dám mạo danh người khác đến đây ăn chực, anh thấy thế nào?”
Đồng Kế Phong cũng bật cười: “Chiêu này tàn nhẫn đấy, cho dù không thể làm mất hình tượng nhưng cô ta cũng sẽ bị mất đi không ít fan”.
Vốn dĩ người mẫu đã có thân phận rất đặc biệt, một khi có chút tin tức tiêu cực thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến việc quảng cáo và làm đại diện.
Một khi tin tức tiêu cực này được lan truyền ra ngoài, rất có thể Thái Thái sẽ bị mất đi một số quyền đại diện của các nhãn hàng, một khi cô ấy mất đi quyền đại diện thì chắc chắn nó sẽ lọt vào tay A Nhã.
A Nhã cảm thấy vô cùng phấn khích khi nghĩ đến điều này.
Tiếp theo cô ta lập tức lấy điện thoại ra để livestream.
“Xin chào các tình yêu, tôi muốn livestream với mọi người một chút, hôm nay tôi có vinh dự được mời tổng giám đốc Đồng của công ty truyền thông Tật Phong đến đây dùng bữa, tổng giám đốc Đồng chào mọi người đi nào?”
A Nhã đã quen với những chuyện như vậy, mỗi khi đi ăn với người nổi tiếng cô ta đều phải livestream một chút, để cho khán giả thấy được những người xung quanh cô ta toàn là nhân vật có tiếng.
Hơn nữa, có nhiều lúc là do cô ta chi trả, để được dùng bữa với người nổi tiếng thì phải tốn ít tiền để sao tác.
Thật ra lần này cùng Đồng Kế Phong đi ăn không phải là vì điều này, hơn nữa cô ta cũng có quan hệ đặc biệt với Đồng Kế Phong nên cũng không dám để lộ.
Nhưng hôm nay cô ta lại muốn livestream để ‘chơi’ Thái Thái một chút, vậy nên mới để ông ta lộ mặt trong livestream.
Sau khi bật livestream, Đồng Kế Phong liền trở lại bình thường, hai người không có bất kỳ đụng chạm thân thể nào, chỉ giống như quan hệ hợp tác bình thường.
“Tổng giám đốc Đồng, nghe nói nhà hàng Há Cảo này rất khó đặt chỗ? Anh đã đặt trước bao lâu thế?”
Đồng Kế Phong liền nói: “Đúng vậy, nhà hàng này vô cùng cao cấp và ít người biết đến, vậy nên rất khó để đặt chỗ”.
“Tôi đã đặt chỗ trước một tuần”.
Đồng Kế Phong vừa nói xong thì bên dưới bỗng có một tràn bình luận.
“Tôi đã từng nghe qua nhà hàng Há Cảo này, từ trước đến giờ vẫn chưa đặt chỗ được, hình như ở đó chỉ tiếp đãi những nhân vật đặc biệt mà thôi”.
“Đúng vậy, chỉ những người có tiền và quyền lực mới có thể đến đó ăn, những người bình thường như chúng ta căn bản không thể nào đặt bàn được”.
“Tuyệt thật đấy, thật sự là làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt, nhìn xem nhà hàng Há Cảo này sang trọng đến nhường nào”.
“...”
Nhìn thấy đống bình luận bên dưới, A Nhã cảm thấy vô cùng thích thú, sau đó nhìn thấy Tần Lâm đang ngồi nói chuyện với Thái Thái, trên mặt cô ta bỗng lộ ra tia cười khẩy.
“Tổng giám đốc Đồng, chúng ta đặt bàn số mấy vậy nhỉ?”, A Nhã biết nhưng vẫn cố tình hỏi.
Đồng Kế Phong trả lời: “Bàn số 9 lầu hai”.
“Bàn số 9? Để tôi tìm thử xem...”
Thực ra A Nhã đã nhìn thấy bàn số 9 nhưng vẫn cố tình đi một vòng để cho mọi người xem được cách sắp xếp số bàn của nhà hàng này.
Cuối cùng, khi nhìn thấy bàn số 9, cô ta đột nhiên inh ngạc lên tiếng.
“Ai da, đây chẳng phải là Thái Thái sao, tại sao Thái Thái lại ở đây?”
A Nhã tìm một vị trí để đặt giá đỡ điện thoại, cố định góc nhìn để livestream.
A Nhã tiến lên phía trước, giả vờ tốt bụng hỏi.
“Thái Thái, sao cô lại ở đây?”
Thái Thái cau mày, cảm thấy hết sức kỳ lạ, chẳng phải lúc nãy vừa gặp nhau rồi sao, còn cố ý hỏi như vậy làm gì?
Thái Thái không muốn để ý đến cô ta, nhưng vẫn không muốn trực tiếp lật mặt tại chỗ.
“A Nhã, cô có chuyện gì?”
A Nhã cười nói: “Vừa nãy đứng ở cổng, tôi có nhớ là hình như cô không đặt bàn trước đúng không? Vậy cho tôi hỏi một chút, nếu cô không đặt trước thì tại sao lại vào được đây ăn thế?”
Thái Thái cau mày, đáp: “Vừa nãy chúng tôi đã đặt ở trước cổng, sao thế?”
A Nhã cười nói: “Đặt ở trước cổng à? Không thể nào, theo như tôi biết thì nhà hàng này phải được đặt trước ít nhất một tuần, hai người chỉ đặt trước vài phút, làm sao có chỗ được chứ? Vậy có khác nào vừa đến đâu?”
Thái Thái nhíu mày, tỏ ra không mấy vui vẻ.
“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”
A Nhã này thật kỳ lạ, có vẻ như cô ta đang chơi trò gì đó.
A Nhã cười nói: “Tôi không muốn nói gì cả, tôi chỉ rất tò mò mà thôi, vậy được rồi, cứ cho rằng cô đã đặt chỗ trước đi, nhưng cô đặt bàn số bao nhiêu thế, số 9 phải không?”
Thái Thái nói: “Đương nhiên, không thấy tôi đang ngồi ở bàn số 9 sao?”
A Nhã bật cười, cô ta chính là đang đợi câu nói này, để cho mọi người có thể thấy được Thái Thái là một người phụ nữ hư vinh như thế nào.
“Ồ, hóa ra là vậy. Phục vụ đâu, đến đây một lát!”
A Nhã gọi một nhân viên phục vụ đến, sau đó có một anh chàng đẹp trai chạy tới, hỏi một cách lịch sự.
“Thưa cô, cô có chuyện gì ạ?”
“Giúp tôi kiểm tra thử xem bàn số 9 này là do ai đặt”.