Tần Lâm nhìn chằm chằm vào Lalisa, anh đã bỏ qua sự tồn tại của cô gái này, thực lực của cô ta cũng không thể xem thường, cho dù là Tạ Hồng Mai thì cũng không thể đấu quá mười chiêu với cô ta, cô gái này mới là người nắm quyền lớn nhất, công chúa, nữ hoàng tương lai của Atlantis.
“Tôi có thể thử xem”.
Ánh mắt Tần Lâm tối sầm lại, nhìn thẳng Lalisa, bốn mắt đối diện, dường như đều vô cùng cố chấp, không ai có ý lùi bước.
“Tần đại sư, cậu mặc kệ chúng tôi, cái chết có thể nhẹ như lông hồng, cũng có khí nặng tựa Thái Sơn. Lãnh thổ của Hoa Hạ chúng ta tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào chia cắt, dù phải chết, tôi cũng không bao giờ để bọn chúng đạt được, đừng giao đồ trong tay cậu cho bọn họ”.
“Tôi chết không đáng tiếc, nhưng cậu không thể cúi đầu trước bọn họ, tuyệt đối không!”
Tạ Hồng Mai nói với giọng điệu vô cùng kiên định, là đội trưởng đội biệt kích, là đứa con Hoa Hạ, cô tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước kẻ địch.
“Xem ra, mày rất cứng đầu nhỉ? Nhưng cái giá của cứng đầu, chính là chết”.
Lalisa cũng không tức giận, liếc nhìn Tạ Hồng Mai, cười ha hả nói.
“Chỉ đáng tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp này, tiếc quá”.
Lalisa nói, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.
“Tao cho mày ba giây suy nghĩ, 3!”
“2!”
“1!”
“Xem ra mày không muốn để cô ta sống”.
Lalisa bật cười chế nhạo, trên khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười sáng lạn, lộ ra vẻ quái dị cùng độc ác.
Ngay khi Lalisa định ra tay giết chết Tạ Hồng Mai, Tần Lâm lật tay, một cây châm bạc bắn ra, trong nháy mắt đâm thẳng vào lòng bàn tay Lalisa.
Đồng tử Lalisa co rút lại, vẻ băng giá bao phủ gương mặt xinh đẹp, cô ta không ngờ Tần Lâm còn có thủ đoạn như vậy.
Cô ta hô lên một tiếng kinh ngạc, Tạ Hồng Mai bắt đúng thời cơ cô ta thất thần, nhanh chóng lui lại, thoát khỏi sự khống chế của Lalisa.
Là đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, thực lực của Tạ Hồng Mai đã được mọi người công nhận, thời cơ như vậy chỉ diễn ra trong nháy mắt, những cô ấy vẫn có thể nắm bắt chuẩn xác, thoát khỏi sự khống chế của Lalisa.
“Đáng chết!”
Lalisa chửi thầm một tiếng, nhưng Tạ Hồng Mai đã chạy thoát và tụ lại với Tần Lâm, hai người lấy lùi làm tiến, đối đầu với Lalisa và Nicolas James.
“Xem ra, suy nghĩ của mày không như ý rồi”.
Tần Lâm nhìn Lalisa, cô ta xiết chặt nắm đấm, một giọt máu từ đầu ngón tay nhỏ xuống, trong mắt tràn đầy vẻ âm u.
“Tao chắc chắn sẽ giết mày, chắc chắn!”
Lalisa vô cùng kiên định.
“Thế à? Vậy tao cũng muốn xem xem, rốt cuộc hai đứa chúng mày có thể khiến tao cúi đầu nghe theo không”.
Tần Lâm cười nói.
“Mày vậy mà dám làm bị thương công chúa? Muốn chết à!”
Nicolas Jame gầm lên một tiếng, nắm chặt quyền trượng biển sâu, lúc này anh ta đã tức giận tột độ, nhất định không thể để tên này thoát khỏi lòng bạn tay bọn họ.
“Vậy thì phải xem bản lãnh của mày rốt, một tên thua cuộc như mày, nếu không có công chúa thì có lẽ là đã chết từ lâu rồi, giờ còn muốn đấu với tao? E là không dễ vậy đâu”.
Tần Lâm vô cùng tự tin nói, dù thắng hay thùa, thì anh chắc chắn sẽ không cúi đầu, hơn nữa, quan trọng nhất là, chút nữa rất có thể anh sẽ phải đối đầu với cả hai người bọn họ cùng lúc, mà Tạ Hồng Mai khó có thể giúp được anh, có thể bảo vệ bản thân an toàn chính là sự giúp đỡ lớn nhất rồi.
“Đồ cứng đầu, mày sẽ hối hận đến suốt đời vì quyết định của mày ngày hôm nay. Mày vốn dĩ có thể rời đi, nhưng lại lựa chọn đấu đến sống chết với chúng tao, mày đúng là không biết lượng sức mình. Công chúa, hai chúng ta liên thủ, chắc chắn sẽ giết được con chó này”.
Nicholas Jame nghiêm túc nói.
“Ra tay đi, không thể để cho anh ta bất kỳ cơ hội nào dù là nhỏ nhất.
Lalisa cũng đã quyết tâm, nhất định phải giết chết Tần Lâm, mới có thể hóa giải hận thù trong lòng.
“Được thôi, vậy tôi sẽ xem thử, ai mới có thể cười đến cuối”.
Tần Lâm cầm kiếm đứng dậy, một đấu với hai, chắn trước mặt Tạ Hồng Mai, bởi vì cô ấy lúc này hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ, vì thế mọi chuyện đều phụ thuộc vào anh.
“Con chuột ngạo mạn, đi chết đi!”
Ánh mắt Nicholas James sắc lạnh, dẫn đầu xông lên trước mặt Tần Lâm, tiếng leng keng va chạm vang lên, vô cùng chói tai.
Mà lúc này, Lalisa cũng theo ngay sau đó, rút một thanh kiếm dẻo vô cùng mềm mại từ eo ra, ưỡn ẹo xông đến trước mặt Tần Lâm như một con rắn.
Dưới sự hợp sức của cả hai, đã nhanh chóng áp chế Tần Lâm, ánh mắt Tần Lâm lóe sáng, rút kiếm ra, khí thế của Thập Tinh Long Uyên vô cùng mạnh mẽ, cho dù đối đầu với quyền trượng biển sâu vẫn không yếu thế, nhưng hai người bọn chúng hợp sức lại, sức mạnh vô cùng to lớn, khiến Tần Lâm gần như không thể cử động, khó thở trước sự đè nén của bọn chúng.
Hai người bọn họ đều không phải là người tầm thường, sau nhiều lần chiến đấu ác liệt, Tần Lâm từng bước lui lại, dần lui đến rìa hẻm núi. Lúc này, trận chiến của ba người càng lúc càng kịch liệt, theo tiếng gầm của Nicholas James, quyền trượng biển sâu không ngừng giáng xuống, khiến trời đất rung chuyển.
Tần Lâm đã bị ép đến hẻm núi, đối mặt với sự truy kích không ngừng của hai người, Tần Lâm chỉ có thể vừa chiến đấu vừa rút lui, ít nhất phải đảm bảo an toàn cho bản thân, để không bị bọn chúng đánh bại.
Tần Lâm bất động như núi, cố thủ xung quanh, lấy thủ làm công, không cho bọn chúng một chút cơ hội nào, nhưng từ đầu đến cuối luôn ở thế bị động phòng thủ, vì thế, Lalisa và Nicolas Jame càng nóng lòng hơn.
Trận chiến vẫn tiếp diễn, tuyết không ngừng rơi, trong cơn bão tuyết, Tần Lâm chém gió gạt sóng, khí thế dũng mãnh, hai bên giao đấu với nhau luôn ở trong trạng thái căng thẳng. Thân hình Lalisa uyển chuyển, tốc độ cũng vô cùng nhanh. Tần Lâm có thể né tránh đòn tấn công của Nicolas James, nhưng thế công kích như rắn của Lalisa, quả thật khiến Tần Lâm vô cùng đau đầu.
Trên người anh bây giờ đã bị chém vô số vết thương, đối mặt với hai kẻ địch mạnh, Tần Lâm vung kiếm lên, Thất Tinh Long Uyên khí thế nhưng rồng như hổ, vô cùng dũng mãnh, nhưng Tần Lâm trước sau đều có địch, muốn kiến trì là chuyện vô cùng khó.
Bước chân trống rỗng, Tần Lâm nhìn hai bức tường băng sau lưng, trong lòng vô cùng ảm đạm, đây chính là thung lũng mà lúc trước bọn họ muốn vào, nhưng hiện giờ cơn bão ngày càng lớn, anh cũng chỉ có thể bị động rút lui, nhìn thấy Tạ Hồng Mai đang vô cùng sợ hãi, nhưng bản thân Tần Lâm lại không thể làm gì được.
Thực lực của Tần Lâm một lần nữa làm mới nhận thức của Tạ Hồng Mai. Tần đại sư rất mạnh, đây là điều không cần nghi ngờ, đối mặt với hai kẻ địch có thực lực không kém cạnh cao thủ bảng Rồng hạng ba, anh vẫn có thể giữ bình tĩnh, đã là chuyện không dễ dàng rồi.
Cho dù là Nicholas James dũng mãnh bá đạo, hay là Lalisa nhanh nhẹn linh hoạt, Tần Lâm đều có thể xoay chuyển giữa hai người họ, chiến đấu qua lại, người bình thường không thể làm được như vậy.
Quan trọng nhất là, hai người này là người của Atlantis, nền văn mình của bọn họ được cho rằng là đã tiệm cận với nền văn minh của thần, cho dù là khoa học kỹ thuật hay là thân thể đều mạnh mẽ ở một tầm cao khác.
Chỉ cần nhìn vào Nicholas James là đủ biết, tên này chắc chắn là một nhân vật có thể so sánh với Trương Phi và Triệu Vân thời cổ đại. Trần chiến điên cuồng, lúc tiến lúc lui, nhưng đồng thời, càng khiến người khác kinh ngạc hơn, tất nhiên là Tần đại sư.
Mặc dù anh vô cùng bị động, nhưng trận chiến vẫn luôn ở thế bế tắc, không ai chiếm phần hơn, cứ tiếp tục như thế, e là sẽ rơi vào kết cục hai bên đều thua.
Lúc này, mặc dù Tần Lâm đã cố gắng hết sức để phản công, nhưng một nhanh một chậm, đã hoàn toàn kiềm chế anh, khiến Tần Lâm không khỏi kêu khổ.
Cứ tiếp tục như thế sẽ chỉ làm hai bên đều bị thương, Tần Lâm muốn tìm cơ hội để ngăn chặn đối phương, nhưng khó như lên trời.
Trận chiến ba người càng lúc càng kịch liệt, mà lúc này sự chấn động và âm thanh vang vọng cũng mỗi lúc một lớn, âm thanh gầm thét thê lương, Tần Lâm đột nhiên cảm nhận được một tiếng chấn động vô cùng lớn.
Mặt đất rung chuyển!
Tần Lâm ngầng đầu nhìn, lớp tuyết trắng xóa đang lăn xuống từ núi cao với tốc độ chóng mặt, băng tuyết không lồ như từ trên trời rơi xuống, khiến đồng tử anh co rút lại.
Một trận tuyết lở!
-----------------------