Tần Lâm đồng ý với James Richard, khiến mọi người trở nên kích động, lo lắng thay cho anh, virus không dễ loại bỏ đâu, ngay cả cuộc chiến mấy chục năm của Hoa Hạ còn suýt nữa vì chiến tranh virus mà vô số người chết bị thương. Còn là bây giờ thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, một khi bị nhiễm virus thì cũng khó sống.
"Lần này, tôi thấy Tần đại sư thua chắc rồi".
"Đúng vậy, tên James Richard này cho dù có thắng thì cũng thắng không vinh".
"Cũng hết cách rồi, ai bảo Tần đại sư đồng ý với gã chứ, bây giờ gã đã nắm được thóp của Tần đại sư rồi, Tần đại sư lần này gặp ải khó rồi".
"Tôi thấy Tần đại sư có dự tính riêng, chúng ta lo lắng cũng bằng thừa thôi".
"Haizz, cứ phải xem trước đã. Chúng ta cùng cầu phúc cho Tần đại sư vậy".
Là người kế thừa của Đông y, ai mà chẳng hy vọng Đông y không suy vong, Tây y sẽ vực dậy.
Tây y hưng thịnh nhiều năm như vậy, nó có quan hệ mật thiết với nhịp sống nhanh của xã hội ngày nay, căn bản không ai muốn dừng lại để khám kĩ bệnh. Dục tốc bất đạt, Tây y mặc dù nhanh nhưng để lại không ít di chứng, hơn nữa còn xuất hiện tác dụng phụ. Người trẻ tuổi bây giờ lấy đâu ra thì giờ để quan tâm mấy cái đấy? Sống là chuyện khó khăn nhất rồi.
Đông y muốn vực dậy, phải nhờ cả vào Tần đại sư.
Tần đại sư đã thuyết phục được tất cả các bác sĩ Đông y ở đây, nhưng chỉ có một mình tên người nước ngoài này là không.
Doãn Thu Ca lo lắng, sốt ruột.
"Tần đại sư, tôi tin anh nhất định sẽ thắng".
"Tần đại sư nhất định sẽ thắng".
Trần Diên nhìn Doãn Thu Ca, Doãn Thu Ca cũng có hơi hoài nghi, nhưng khi cô có thể thấy được, trực giác của phụ nữ rất nhạy. Người phụ nữ này có quan hệ khác người thường với Tần đại sư, hơn nữa quan hệ giữa hai người bọn họ không hề tầm thường.
Doãn Thu Ca không chịu yếu thế, Tần đại sư là người cô kính phục, lúc này Trần Diên rõ ràng đang ghen, mà bản thân Doãn Thu Ca chỉ kính phục Tần đại sư thôi.
"Tôi tin Tần đại sư không thua, Tần đại sư còn phải chữa bệnh cho tôi nữa, tôi rất tin tưởng Tần đại sư".
Lời Doãn Thu Ca càng khiến Trần Diên khó chịu, cuộc chiến giữa phụ nữ không đơn giản. Ai cũng không phải ngoại lệ, Doãn Thu Ca mặc dù không yêu Tần đại sư nhưng trong lòng cô ấy lại rất coi trọng anh, tôn trọng anh đến bất thường, không cho phép bất kỳ ai khinh nhờn.
Trần Diên ở bên thần tượng của Doãn Thu Ca, sao cô ấy có thể vui được, hai người đối đầu với nhau.
Cậu dám chữa bệnh cho người phụ nữ này.
Tần Lâm, cậu còn lừa dối tôi bao nhiêu chuyện nữa.
Trần Diên nổi giận với Tần Lâm, đàn ông đúng là suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt.
"Tôi đương nhiên sẽ không tiêm virus không thể giải được cho mình, tôi có thể giải được loại virus này trong vòng ba tiếng, đây là phương thuốc tôi đã nghiên cứu, có một không hai. Lúc trước vì để giải loại virus này, tôi và thầy tôi đã mất hơn một tháng mới có thể nghiên cứu ra thuốc giải, bây giờ phải xem anh có thể đem lại hy vọng cho Đông y không, Tần Lâm! Ha ha ha!"
James Richard lấy virus ra tiêm vào người mình, lúc này, sắc mặt anh ta trở nên vô cùng khó coi, miệng cũng tái xanh, tím tái lại, khiến người xem cũng kinh ngạc, ánh mặt anh ta trắng dần đi, hai tay không ngừng run rẩy, trên miệng lại mỉm cười độc ác.
"Ha ha ha, Tần Lâm, nào, tôi xem xem anh giải virus thế nào, anh đừng để tôi thất vọng nhé, nếu như có thể khiến tôi khỏi bệnh trong thời gian ngắn thì tôi cũng vui lắm đó. Đương nhiên nếu anh không làm được, thì nhận thua luôn đi! Tôi muốn xem xem, anh có thể thay tôi giải virus không, loại virus này không dễ như anh tưởng đâu".
Tần Lâm ung dung nói.
"Chữa khỏi cho anh không khó, loại virus của anh theo như tôi thấy cũng dễ như ăn cháo thôi".
James Richard nói.
"Anh đừng chém nữa, tôi muốn xem xem, trong hai tiếng anh giải virus thế nào. Tần Lâm anh muốn khiến tôi tâm phục khẩu phục thì anh phải có bản lĩnh thực sự, tôi nghe nói Đông y khi chữa loại virus này chỉ biết ôm hy vọng thôi? Không ngừng đổi thuốc mới có thể đạt được hiệu quả, lần nào cũng tốn tận mấy ngày!"
Tần Lâm duỗi tay ra bắt mạch cho James Richard.
"Tôi nói rồi, một tiếng là đủ".
James Richard không quan tâm, lần này thắng chắc rồi.
Im lặng một lúc, Tần Lâm đột nhiên nghĩ ra, nói với James Richard.
"Đứng dậy, nằm lên giường bệnh".
James Richard nhíu mày.
"Anh muốn làm gì?"
Tần Lâm nói.
"Đương nhiên là chữa cho anh rồi, bây giờ tôi sẽ dùng châm cứu để chữa cho anh, để trừ hỏa tiêu độc cho anh".
James Richard nằm lên giường bệnh, khinh thường nói.
"Chỉ giỏi làm màu, hừ hừ".
Lý Trường Sinh, Doãn Chấn Tử cùng Hứa Quang Huy đều kinh ngạc trước tài châm cứu của Tần Lâm, phương pháp châm cứu Cửu châm không phải là thứ ai cũng có thể dùng được, chàng trai này đúng là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác mà.
Hơn nữa bạn sẽ không bao giờ biết hết được bản lĩnh của Tần đại sư, rốt cuộc anh có biết bao nhiêu con át chủ bài.
"Phương pháp châm cứu này thần kỳ vậy sao? Quá nhanh, tôi còn chưa nhìn rõ nữa".
"Anh nghĩ tôi nhìn rõ à? Tần đại sư là Tần đại sư, cậu ấy định dùng phương pháp châm cứu để chống lại virus sao?"
"Cái này anh không biết đâu, điều thần kỳ của phương pháp châm cứu này chúng ta còn lâu mới tưởng tượng được. Tôi đoán Tần địa sư dùng phương pháp châm cứu này để ép virus ra khỏi cơ thể".
"Đúng đúng đúng, chắc chắn là vậy, Tần đại sư quá thông minh, phương pháp này thật sự khiến người ta không tin nổi"
"Tôi chưa từng thấy phương pháp châm cứu nào thần kỳ vậy đâu, thậm chí còn thần kỳ hơn khả năng châm cứu của thầy tôi nữa".
"Ha ha ha, anh nói vậy thầy anh biết không đấy".
Mọi người đều thảng thốt kêu lên, Tần đại sư có vẻ như đã có đối sách rồi, dùng kim bạc để ép virus ra khỏi cơ thể, điều này cũng đâu phải không có khả năng, nhưng virus mạnh thế, bây giờ giới y học cũng phải bất lực, Tần Lâm liệu có thể ép virus ra khỏi cơ thể trong thời gian ngắn không?
Không thể nào, chắc chắn không thể nào.
James Richard nằm trên giường bệnh, dương dương tự đắc, Tần Lâm không thể nào giải virus trong thời gian ngắn như vậy, anh ta chắc chắn có thể tuyên bố mình thắng cuộc.
- ----------------------