"Cô...sao cô lại đánh tôi?"
Tần Lâm nhíu mày, khuôn mặt tươi cười lúc nãy cũng không còn.
"Đánh chết cái đồ râu xồm nhà cậu! Tần Lâm, tôi không ngờ cậu lại là loại tiểu nhân như vậy".
Vành mắt cô đong đầy nước mắt, cô mím chặt đôi môi đỏ mọng, nói nhỏ, trong ánh mắt vô cùng phức tạp.
Cho dù cô có ngu hơn nữa cũng biết quần áo trên người mình bị cởi hết, đây đâu phải thứ cô mặc ban đầu.
Tần Lâm cười gượng nói.
"Cô hiểu lầm rồi".
Tạ Hồng Mai vô cùng buồn bã.
"Chẳng nhẽ cậu dám làm không dám chịu à? Sao cậu dám nhân lúc tôi hôn mê bất tỉnh để sàm sỡ tôi, tôi sớm muộn cũng là người của cậu, tại sao cậu lại làm như vậy, cậu bắt tôi phải cảm thấy mình bẩn thỉu sao?"
Tần Lâm tủi thân nói.
"Chị à, em đâu có làm gì với chị đâu, mặc dù em cởi quần áo của chị nhưng cũng chỉ để giúp chị thôi, linh khí trong cơ thể chị nồng đậm quá, chị không tiêu hóa hết được, em giúp chị lưu thông kinh lạc nên mới phải cởi quần áo của chị, em bị oan mà".
"Chị nhìn thực lực bây giờ của chị đi, chị đã là cao thủ tứ mạch rồi đó, chị bây giờ chắc nằm trong cao thủ bảng Hổ rồi".
“Cái gì?"
Sắc mặt Tạ Hồng Mai thay đổi, cô hít sâu một hơi lạnh, mình đã bước lên bảng Hổ rồi sao? Sao có thể chứ?
Có điều khi cô nhìn vào khí hải đan điền, cả người liền sững sờ, sắc mặt vô cùng kích động, thậm chí khó có thể tin nổi.
Sao... sao có thể chứ?! Cô đột phá thật sự rồi, cô đã đả thông bốn kinh mạch, bây giờ cô thực sự là cao thủ tứ mạch rồi. Đúng là không tin nổi mà.
Nhớ đến lúc trước mình đã ăn Băng sơn huyết liên, Tạ Hồng Mai liền biết những gì Tần Lâm nói đều là thật, nếu như Tần Lâm không giúp cô lưu thông kinh mạch thì chắc cơ thể cô đã nổ tung mà chết rồi, chứ không còn sống được đến bây giờ.
Có vẻ như, cô thật sự trách nhầm Tần đại sư rồi.
Tạ Hồng Mai cúi đầu nói, mặt đỏ ửng lên.
"Xin lỗi, Tần Lâm, đều là lỗi của tôi, tôi xốc nổi quá".
Mặc dù mình đã trách nhầm Tần Lâm nhưng anh đã nhìn thấy hết cơ thể của cô rồi, sau này sao cô có thể gặp người khác chứ.
Tần Lâm cười nói.
"Không sao không sao, cô đừng ra tay với tôi là được, bây giờ cô là cao thủ tứ mạch, cho dù là cao thủ bảng Hổ cũng chưa chắc có thực lực như cô”.
"Ừm, từ nay về sau, em sẽ là người của anh, Tiểu Lâm".
Khuôn mặt đẹp của Tạ Hồng Mai đỏ ửng lên, cô mím chặt môi nói, dáng vẻ xấu hổ trông như thiếu nữ đang đắm chìm trong tình yêu.
"Hả..."
Tần Lâm sững sờ, mình nhìn thấy hết cả người của người ta rồi, lúc này anh đúng là phải thể hiện thái độ, nếu không sẽ thành loại vô trách nhiệm mất.
"Anh hiểu rồi, anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm".
Tần Lâm lắc đầu, Tạ Hồng Mai đúng là mỹ nhân tuyệt thế hiếm có khó tìm, so với Linh Linh thì đẹp hơn mấy phần, bởi vì cô ấy kiên cường hơn khí khái hơn, anh hùng hiên ngang hơn, đây là điều mà những người phụ nữ khác không có, người phụ nữ như vậy nếu như bạn không có thực lực, bạn sẽ không bao giờ nắm được trái tim cô ấy.
Nhưng Tạ Hồng Mai cứ muốn ở bên anh, điều này anh hiểu rõ, nếu không cô sẽ không chặn một đao vì anh.
Tạ Hồng Mai hơi thất vọng,
"Nếu anh cảm thấy khó xử thì em sẽ không làm phiền anh nữa".
"Không không không, em yên tâm, anh nhất định sẽ không để em thất vọng đâu, Hồng Mai".
Tần Lâm nói, lúc này Tạ Hồng Mai mới mỉm cười.
"Anh yên tâm, Tiểu Lâm, em sẽ không làm phiền anh đâu, em biết người mạnh như anh sẽ không chỉ có một người phụ nữ, em chỉ hy vọng trong tim anh có một vị trí cho em là được rồi".
Lời Tạ Hồng Mai khiến Tần Lâm vô cùng cảm động, người phụ nữ này đúng là cực phẩm mà.
Lúc đó Tần Lâm ôm Tạ Hồng Mai vào lòng, trái tim hai người dính chặt lấy nhau.
Tần Lâm lẩm bẩm nói.
"Không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên về nhà rồi, đã lấy được vật tổ tận thế rồi, chúng ta nên về nhà phục mệnh thôi".
Dưới đáy đại dương.
Atlantis.
Sắc mặt Steller âm trầm, vô cùng tức giận.
Sau lưng ông ta, sắc mặt Lalisa và Nicholas James đều vô cùng khó coi, không dám nói gì.
Thất bại lần này đã đả kích quá lớn cho họ, đặc biệt là Steller, nổi giận đùng đùng, khiến cho Lalisa và Nicholas James không dám nói gì, họ sợ đế vương của Atlantis nổi giận.
Ba người về đến cung điện của Atlantis, lúc này, trên đại điện có mấy chục vệ binh đang gác cổng, không ít quý tộc của Atlantis đều ở trong đại điện, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Cũng không biết lần này vua của chúng ta có mang được vật tổ tận thế về không?"
"Đúng vậy, vua của chúng ta là người mạnh nhất chỉ đứng sau nữ hoàng của Atlantis, có ông ấy nhất định sẽ thành công, công chúa điện hạ và dũng sĩ Nicholas James nhất định sẽ nhận được sự rèn luyện và khích lệ".
"Đúng vậy, lâu như vậy rồi, chắc họ cũng sắp về đến rồi, quang vinh của Atlantis chúng ta, không biết đến lúc nào mới có thể chiếu trên mặt đất".
"Chắc không còn lâu nữa đâu, vận mệnh của Atlantis có liên quan mật thiết đến nền văn minh Maya, chúng ta chỉ cần tìm được chiếc chìa khóa để Atlantis có thể vực dậy nên văn mình là có thể lại chiếm được lục địa. Chúng ta là chúa tể của nền văn minh thật sự, không có ai có thể thần phục được Atlantis chúng ta".
Đa số quý tộc của Atlantis đều mặt mày nghiêm túc, khí thế sục sôi, chờ đợi vua của họ khải hoàn trở về!
"Về rồi à?"
Ofina lầm bầm nói, lúc này Steller đưa theo Lalisa và Nicholas James xuất hiện trong đại điện, tất cả mọi người đều đang chờ đợi.
Steller nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng vô cùng tức giận không cam lòng.
"Xin lỗi nữ hoàng bệ hạ, Steller vô năng không thể mang về vật tổ tận thế vốn thuộc về chúng ta, xin nữ hoàng trách phạt".
Ofina nhíu mày, ngay cả Steller tự mình ra tay mà không lấy được vật tổ tận thế, có vẻ như lần này cao thủ nhiều vô cùng.
Nhưng cuối cùng vẫn bị thất bại.
Quý tộc trên đại điện của Atlantis đều không khỏi lắc đầu.
"Haizz, thất bại rồi, không ngờ thất bại rồi".
"Đúng vậy, ngay cả vua của chúng ta cũng thất bại, chẳng nhẽ vận mệnh của Atlantis không thể đi đến cuối sao?"
"Không thể nào, chúng ta là nền văn minh tân tiến nhất hành tinh, nền văn minh của chúng ta còn tiếp tục, không ai có thể ngăn cản chúng ta, chẳng qua chỉ là vật tổ tận thể mà thôi, kẻ nào dám ngăn cản chúng ta".
"Chúng ta phải giữ vững lòng tin, Atlantis sẽ có ngày trở thành kẻ thống trị của trái đất.
Tất cả mọi người dù buồn bực nhưng trong lòng vẫn hừng hực ý chí, bọn họ tràn đầy hy vọng về tương lai.
"Lần này, mọi người khổ cực rồi, không lấy được thì thôi, muốn lấy được vật tổ tận thế cũng không phải chuyện dễ dàng, có vẻ như lần này kẻ mạnh rất nhiều".
Ofina lạnh lùng nói, dường như không có ý định trách Steller và mọi người, nhưng trong lòng vẫn không giấu nổi sự thất vọng.
Lalisa nghiến răng nói.
"Mẹ, lần này cao thủ hạng một bảng Rồng của Hoa Hạ ra tay nên chúng con mới thất bại, nếu không chúng ta đã nắm được vật tổ tận thế trong tay rồi".
Ofina lạnh lùng hừ một tiếng, sắc mặt trầm xuống.
"Câm miệng! Ở đây không đến lượt con nói chuyện, loại vô tích sự, còn muốn ngụy biện hả? Ta chỉ quan tâm kết quả, con khiến ta thất vọng quá".
Nicholas James nói nhỏ.
"Xin lỗi, nữ hoàng điện hạ, lần này là tại thần, thần..."
"Đúng vậy, là lỗi tại ngươi, đi diện bích* ở bờ bên cạnh nửa tháng đi".
*Diện bích: Tiếng nhà Phật, chỉ sự thiền định. Tương truyền, thầy tu Đạt-ma ngồi xoay mặt vào vách tường Thiếu Lâm tự suốt chín năm.
Ofina trầm giọng nói, không đợi Nicholas James nói xong, anh ta cúi đầu, thất vọng gật gật, chỉ cần nữ hoàng điện hạ không trách phạt Lalisa là được.
Mắt Ofina hơi nheo lại.
"Thất bại thì thất bại, chúng ta đã có tin tức của vật tổ tận thế khác rồi".