"Đông Tuyết, Đông Tuyết, thiên hạ vô song!"
"Quân đoàn nhà họ Vân đúng là vớ vẩn, trước mặt Đông Tuyết chỉ là cặn bã thôi!"
"Tiết thiếu gia mới là ông chủ thật sự, có vẻ như đám này đều là lũ thiển cận". Đọc thêm nhiều truyện ở == trùmtruyệ n.CO M ==
"Tiết thiếu gia cho Đông Tuyết nhiều tiền như vậy? Mọi người thử giải thích lý do đi!"
"Mẹ kiếp, giả bộ à? Không thấy à? Tiết thiếu gia thích Đông Tuyết đó, có vẻ như sau này Đông Tuyết được gả vào nhà giàu rồi".
"Haizz, có vẻ như đời này tôi không có duyên với Đông Tuyết rồi, có viên ngọc Tiết thiếu gia ở trước, cho dù tôi có ưu tú hơn thì cũng vô dụng".
"Có vẻ như Đông Tuyết và Tiết thiếu gia mới là kim đồng ngọc nữ. Í? Tiết thiếu gia sao lại offline rồi? Nhanh thế à?"
"Không hiểu à, lạt mềm buộc chặt, chiêu này của Tiết thiếu gia hay thật! Nữ thần của tôi...! Tôi không cam tâm..."
Vương Đông Tuyết hoảng hốt vô cùng, làm thế nào bây giờ? Tiết thiếu gia thích cô rồi á? Làm thế nào bây giờ, sau này phải làm thế nào, cô là người có bạn trai rồi.
Vương Đông Tuyết đương nhiên biết những người này sẽ không từ thủ đoạn theo đuổi phụ nữ, cô ấy bắt đầu lo lắng cho an nguy của Tần Lâm.
Nhìn thấy Vương Đông Tuyết vội vàng tắt livestream, nhiều người bắt đầu đoán già đoán non, xong rồi, Tiết thiếu gia đêm nay nhất định ở bên Vương Đông Tuyết...
Tần Lâm lắc đầu, Vân Tước đã trợn tròn mắt rồi, lúc đầu còn hô to quân đoàn nhà họ Vân, bây giờ đã trở thành trò cười rồi, dám đối đầu với Vương Đông Tuyết, có vẻ như chán sống rồi nhỉ.
Tần Lâm duỗi eo, đúng là một trận hài kịch cứ vậy mà bế mạc, số người xem của Vương Đông Tuyết đã đạt đến đỉnh cao của nền tảng Hổ Ngư, đây mới thực sự là lợi hại, thiên hạ vô địch!
Nhưng lúc này có người vui có người sầu, với Vân Tước mà nói, thua cũng đồng nghĩa với việc ép anh ta vào đường cùng.
Ba mươi triệu! Ba mươi triệu đấy, ba mươi phần trăm của ba mươi triệu là hơn chín triệu, hơn nữa anh ta để thế chấp tất cả tài sản, vậy nên toàn bộ tiền tích lũy của anh ta đều bay mắt rồi, đối đầu với Tiết thiếu gia nhưng kết quả thì sao? Điều khiến Vân Tước không dám tưởng tượng là mình lại thua nặng đến thế, thua với khoảng cách mười triệu, bại dưới tay Tiết thiếu gia.
Vân Tước đấu tranh nội tâm, lúc này anh ta cùng lúc cảm thấy tuyệt vọng, tang thương, cuồng nộ, cuồng loạn!
Anh ta đã hơi điên rồi, lần này thua toàn tập như vậy hơn nữa còn phải đền bù một khoản gần chục triệu, đây nhất định là rơi từ thiên đàng xuống địa ngục, nói là bị rơi vào vòng luân hồi cũng không quá đáng.
Tim Vân Tước vẫn luôn run rẩy, hai mắt vằn tia máu, anh ta bây giờ như một con bạc đã thua trắng, đã rơi vào đường cùng rồi.
Thậm chí lúc này, Vân Tước còn có ý định muốn chết.
Thanh danh không còn, rơi xuống vực sâu vạn trượng, quân đoàn nhà họ Vân tan nát, fan thoát khỏi fandom, trên lưng còn gánh món nợ cả chục triệu, hôm qua còn là sư phụ Vân Tước tiền đồ vô hạn, hôm nay đã trở thành tên nghèo thật sự. Hơn nữa khoản nữa chục triệu kia căn bản không đơn giản như anh ta tưởng tượng. Hai năm nay anh ta livestream kiếm được không ít tiền, giúp đỡ nhiều anh em bạn bè giàu lên, nếu anh ta cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ thành phú ông chục triệu thôi, nhưng trước mặt Tiết thiếu gia, anh ta chẳng là cái thá gì.
Một người chiến đấu với cả quân đoàn nhà họ Vân!
Lời nói hùng hồn vẫn còn nhưng chẳng thấy người tỏ vẻ lúc đó.
Vân Tước biết, lần này mình đã rơi xuống mười tám tầng địa ngục rồi.
"Không... không thể nào... không thể nào... tại sao chứ, tôi phải xử lý Vương Đông Tuyết, tôi phải xử lý Tiết thiếu gia".
Vân Tước lầm bầm nói, anh ta biết, tất cả những điều này là do anh ta tự làm tự chịu.
"Tôi nên làm gì bây giờ, tôi không còn gì nữa, tôi xong đời rồi, tôi xong đời rồi..."
Trong ánh mắt của Vân Tước tràn đầy sự tăm tối, anh ta chậm rãi quay đầu nhìn Tiểu Hồ Nương, trong ánh mắt chỉ còn sự tức giận, dữ tợn đến đáng sợ.
Sắc mặt Tiểu Hồ Nương vô cùng khó coi, lúc này cô ta cũng cảm thấy sợ hãi, sự sợ hãi này đến từ Vân Tước. Ánh mắt của anh ta trợn trừng lên như đèn pha, ánh mắt chứa đầy lửa giận, vằn đầy tia máu, cứ như muốn ăn thịt người vậy, tựa như ác quỷ.
"Sư phụ, sư phụ... anh...anh muốn làm gì vậy?"
Tiểu Hồ Nương lùi về sau theo bản năng, trong ánh mắt đầy sự sợ hãi.
"Làm gì? Cô nói xem tôi cần làm gì?"
"Con ngu, đều tại cô, nếu không vì cô tôi cũng không táng gia bại sản như bây giờ, tất cả đều do cô nên tôi mới bị dây vào Vương Đông Tuyết, đều tại cô mà quân đoàn nhà họ Vân mới tan đàn xẻ nghé, đều tại cô khiến tôi thảm hại như vậy, đều tại cô mới khiến tôi mất sạch tiền, hơn nữa trên lưng còn gánh khoản nợ cả chục triệu".
Vân Tước cười dữ tợn, hai tay bấu vào vai Tiểu Hồ Nương, mắt long lên sòng sọc, anh ta liều mạng lắc Tiểu Hồ Nương.
"Xin lỗi sư phụ, xin lỗi! Hu hu hu, em cũng không ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này... xin lỗi, em sai rồi".
Tiểu Hồ Nương khóc mà nói, kết quả này là thứ mà cô khó có thể tưởng tượng được, thanh danh của Vân Tước sụp đổ, bị hủy hoại hoàn toàn, hơn nữa quân đoàn nhà họ Vân vì vậy mà tan đàn xẻ nghé, cả triệu fan của anh ta bỏ đi hết, cuối cùng tài sản cũng phải lôi ra để đền bù, còn phải gánh món nợ lớn cả chục triệu, mất đi tất cả mọi thứ.
Vân Tước bây giờ đã không còn gì cả, không trách cô thì trách ai? Bây giờ tôi muốn bóp chết cô!
Vân Tước tức giận vô cùng, mặt tím như gan heo, đẩy Tiểu Hồ Nương ngã xuống đất, Tiểu Hồ Nương sợ đến mức khóc lóc, lúc này còn chưa tắt livestream, cả phòng livestream lại sôi nổi.
"Mẹ kiếp! Hóa ra Vân Tước cố ý làm khó Vương Đông Tuyết, đây chẳng phải là bắt nạt người khác sao?"
"Xong rồi xong rồi, Vân Tước tự làm tự chịu, trách được ai đây".
"Haizz, có vẻ như tên này điên rồi, mất mặt quá, còn chưa tắt livestream nữa, Vân Tước đúng là bị hủy hoại hoàn toàn rồi".
"Anh ta vốn xong rồi, bây giờ còn đánh đồ đệ trong livestream nữa, anh ta điên thật rồi".
"Bị Tiết thiếu gia đánh bại đến mức thần kinh, đây chẳng phải muốn chết sao? Chẳng trách được ai, chỉ trách anh ta quá ngông cuồng, thậm chí dây vào Tiểu Hồ Nương này nên mới khiến mình chết ngắc ngoải như thế".
"Tục ngữ nói cấm có sai, thiên cuồng tất hữu vũ, nhân cuồng tất hữu họa, Vân Tước bây giờ đã tự mình chơi chết mình rồi, ha ha ha".
*Thiên cuồng tất hữu vũ, nhân cuồng tất hữu họa: ý muốn nói trời nổi giông bão ắt sẽ có mưa, con người ngông cuồng quá ắt sẽ rước họa vào thân
Không ít người đang cười trên sự đau khổ của người khác, nhiều người coi livestream của Vân Tước như một vở kịch hay, lúc này họ cứ chen chúc đến xem.
Tần Lâm vốn định tắt livestream, nhưng không ngờ nhìn thấy cảnh này, Vân Tước như một con chó dại, ấn Tiểu Hồ Nương xuống đất.
Đúng! Là một con chó dại, vì Vân Tước điên rồi, bị ép đến điên, bây giờ trong lòng anh ta chỉ còn một suy nghĩa đó là báo thù, anh ta phải giết chết Tiểu Hồ Nương, là cô ta hủy hoại anh ta, là cô ta hủy diệt cuộc đời của anh ta.
Vân Tước vốn đang đi đến đỉnh cao của đời người, chắc chắn là đang gặp vận, nhưng Tiểu Hồ Nương lại đẩy anh ta xuống địa ngục sâu thẳm, khiến anh ta cảm thấy bi thương tuyệt vọng.
Tần Lâm hứng thú nhìn cảnh này, hoàn toàn là do anh ta tự chuốc lấy, dù là Tiểu Hồ Nương hay là Vân Tước thì đây đều là báo ứng mà ông trời trả cho họ, bắt nạt người thành thật, lần này bị người thành thật bắt nạt lại, biết đi đâu mà nói lý đây?