Tập đoàn Long Vân cũng được coi là một trong những tập đoàn có tiếng tăm lừng lẫy ở Đông Hải, cứ mười người ở Đông Hải thì phải có tám người dùng điện thoại Long Vân, hai người còn lại chắc là dùng iPhone.
Dù gì cũng là doanh nghiệp trong nước nên tập đoàn Long Vân cũng có sức mạnh lớn, hơn nữa chất lượng của điện thoại cũng rất tốt, mấy năm gần đây chất lượng cũng ngang bằng với iPhone rồi, thậm chí còn có chút vượt trội hơn nữa.
Hai người đến cửa công ty, Thân Long Vân đã cho người ra tiếp đón, nhìn thấy một nam thanh niên lái chiếc xe Q7 bước tới, một nữ thư ký vội vàng bước tới tiếp đón.
"Xin hỏi anh có phải Tần đại sư không?"
Tần Lâm gật đầu: "Là tôi".
"Tần đại sư, chào anh, mời anh đi theo tôi, tổng giám đốc Thân đang ở trên văn phòng đợi anh!"
Nữ thư ký dẫn Tần Lâm và Vương Đông Tuyết vào trong thang máy để đến văn phòng của tổng giám đốc.
Thân Long Vân đang đi đi lại lại trước cửa văn phòng, có chút hồi hộp.
Nhìn thấy Tần Lâm bước vào, Thân Long Vân vô cùng mừng rỡ.
Vội vàng tiến tới chủ động bắt tay, dùng hai tay để thể hiện sự cung kính với Tần Lâm rồi nói.
"Tần đại sư, trước đây tôi đã đắc tội nhiều với cậu, là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, may mà có ngọc Quan Âm của cậu cứu mạng của tôi, nếu không tôi đã chết rồi".
Tần Lâm cũng không để bụng: "Tổng giám đốc Thân đừng khách sáo, đều là bạn bè mà, không có gì to tát cả".
"Cậu Tần, mời ngồi!"
Lần này Thân Long Vân không dám có chút sơ suất nào, vội vàng bưng trà rót nước cho Tần Lâm.
"Cậu Tần, trước đây cậu có nói là chỗ của tôi phong thủy không tốt, không biết ý cậu là..."
Tần Lâm nói: "Về vấn đề này phải xem xét cụ thể".
Nói xong, Tần Lâm ngẩng đầu lên quan sát văn phòng của Thân Long Vân.
Phong thủy trong văn phòng không tệ, sắp xếp cũng khá trang trọng, vị trí tài lộc cũng được bố trí rất chuẩn xác, hơn nữa đứng ở cửa sổ còn có thể nhìn thấy dòng sông ở phía xa nữa, đây là một nơi tốt hội tụ tài lộc.
Đột nhiên Tần Lâm nhìn thấy một cái tủ sau ghế của Thân Long Vân.
“Trong đây là cái gì?"
Thân Long Vân ngây người, nói: "Trong này là vật mà tôi thờ".
Nói xong Thân Long Vân mở tủ ra, bên trong là một pho tượng Quan Công vô cùng oai phong, đằng trước còn có một bát hương nhỏ.
Pho tượng trông rất sinh động, vô cùng tinh xảo, nhìn là biết do người nhà nghề tạo nên.
Thân Long Vân nói: "Tần đại sư, tôi thích nhất là Quan Nhị Gia, thờ Quan Nhị Gia chắc không có vấn đề gì chứ?"
Thờ cúng Quan Nhị Gia cũng là điều thường thấy, cho dù là ngành nghề nào thì cũng đều thờ Quan Nhị Gia, điều này chắc chắn không thành vấn đề.
Tần Lâm nhìn Thân Long Vân một cái, đột nhiên hỏi.
"Tổng giám đốc Thân, ông chỉ thờ pho tượng này thôi à?"
Thân Long Vân ngây người: "Đúng vậy, trong văn phòng của tôi chỉ thờ một pho tượng này... không đúng! Vẫn còn một pho nữa, ý của cậu là..."
Nói xong, Thân Long Vân quay người, cởi chiếc áo sơ mi ra.
Trên lưng Thân Long Vân có một hình xăm Quan Công, cũng oai phong giống như vậy.
Bây giờ Thân Long Vân mới hiểu ra chút ít, hỏi.
"Chẳng lẽ, hai cái này mâu thuẫn với nhau?"
Tần Lâm gật đầu.
"Một núi không thể có hai hổ, đạo lý này chắc hẳn ông cũng biết, cho dù là cùng thờ một ông tổ cũng sẽ đánh nhau".
"Hình xăm trên người ông đi cùng ông một khoảng thời gian dài rồi nên giữ lại đi, còn pho tượng Quan Công kia có thể mời đi".
Thân Long Vân bừng tỉnh, vội vàng gật đầu: "Lát nữa tôi sẽ mang đi!"
Chẳng trách gần đây làm ăn không thuận lợi, hơn nữa còn mệt mỏi nữa, cảm giác như có một người đang đè lên vậy, không thở nổi, chỉ muốn nằm xuống thôi.
Thì ra là như vậy!
Tần Lâm nói: "Không phải vấn đề lớn, tổng giám đốc Thân, tôi xin phép về trước".
Thân Long Vân ngây người, vội vàng nói.
"Cậu Tần, xin chờ chút!"
Thân Long Vân vốn muốn đưa cho Tần Lâm một ít tiền, nhưng lại nghĩ người như Tần đại sư chắc chắn không thiếu tiền, hơn nữa nếu đưa tiền thì có vẻ hơi xa lạ, sau này mà có qua lại với nhau thì chẳng có tình nghĩa gì, cho nên Thân Long Vân đã chuẩn bị một phần quà đặc biệt.
Ông ấy lấy ra một chiếc hộp lớn từ trong tủ đưa cho Tần Lâm.
"Cậu Tần, lần này làm phiền cậu thật ngại quá, món quà nhỏ này là thành ý của tôi, đây là mẫu điện thoại mới nhất mà công ty chúng tôi nghiên cứu ra, dự là trong vòng mười năm tới mới có thể đưa ra thị trường".
"Chi phí sản xuất mẫu điện thoại này phải lên đến hơn một trăm nghìn tệ, đây là tâm huyết của nhân viên kỹ thuật của công ty tôi".
"Có thể nói chiếc điện thoại này dẫn đầu trong giới công nghệ mười năm nữa! Biếu tặng cậu, bên trong có hướng dẫn sử dụng rõ ràng, tôi tin cậu sẽ thích".
Công nghệ dẫn đầu, ai mà không thích chứ, thử so sánh sự chênh lệch giữa điện thoại của mười năm trước và bây giờ mà xem, được sở hữu một chiếc điện thoại với công nghệ tiên tiến của mười năm sau thì ngầu đến như thế nào.
Tần Lâm cũng không khách khí, tỏ ra rất thích thú.
"Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Thân rồi".
Thân Long Vân nhìn Vương Đông Tuyết một cái, ánh mắt có chút kỳ lạ.
"Cô đây là..."
Thân Long Vân biết Tần Lâm là bạn trai của Liễu Thanh Thanh, không ngờ bây giờ anh còn dẫn theo một cô gái khác, cho nên trong lòng mới có chút nghi ngờ.
Tần Lâm cũng không giải thích: "Là bạn tôi".
Thân Long Vân lập tức hiểu ra, cũng không hỏi nhiều.
"Xin chờ một chút, tôi vẫn còn một món quà nữa".
Lúc trước Thân Long Vân tưởng Tần Lâm đến một mình nên chuẩn bị một cái điện thoại, hơn nữa chiếc điện thoại này cũng không thể sản xuất số lượng lớn, mới sản xuất được ba cái, là tổng giám đốc đương nhiên có một cái, bộ phận phát triển sản phẩm giữ một cái, còn một cái nữa tặng cho Tần Lâm, muốn có thêm cũng không sản xuất ra được.
Nhưng Thân Long Vân vẫn còn món đồ khác, lại đúng là đồ có thể tặng phụ nữ.
Ông ấy lấy ra một chiếc túi LV từ trong tủ đưa cho Vương Đông Tuyết.
"Đây là túi mà một người bạn của tôi tặng, mà tôi là đàn ông cũng không dùng tới, mà vợ tôi thì nhiều túi quá rồi nên tôi muốn tặng cho cô".
Vương Đông Tuyết ngây người, có chút ngại ngùng: "Cái này không được đâu?"
Thân Long Vân cười rồi nói: "Không sao đâu, một cái túi thôi mà, cũng không phải tiền của tôi, cô cứ nhận lấy đi".
Thân Long Vân không nói gì nữa mà nhét luôn vào tay Vương Đông Tuyết.
Vương Đông Tuyết cầm lấy chiếc túi, không biết phải làm sao.
Tần Lâm cười: "Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Thân nhiều".
Tần Lâm mở lời, Vương Đông Tuyết mới nhận túi: "Cảm ơn tổng giám đốc Thân".
"Không cần khách khí, sau này chúng ta còn liên lạc thường xuyên mà!"
Sau khi trao đổi phương thức liên lạc, Tần Lâm và Vương Đông Tuyết liền rời khỏi tập đoàn Long Vân.
Bước ra khỏi cửa, Vương Đông Tuyết nói.
"Anh Tần, lát nữa em có buổi hẹn, anh đi cùng em nhé".
"Được", lúc nãy trong điện thoại Vương Đông Tuyết có nói rồi, nhưng không nói cụ thể là cuộc hẹn gì.
"Đây là lớp huấn luyện những gương mặt hot của bọn em, những người tham gia đều là những người làm truyền thông, cũng có một số nhà tài trợ nữa".
Thật ra Vương Đông Tuyết không nói, kiểu gặp gỡ các hotgirl trên mạng này, mỗi người sẽ dẫn theo một người nhất bảng của mình nữa đến tham gia.
Gọi là nhất bảng là vì người đó là người donate nhiều nhất trong livetream, thường là những đại gia nhiều tiền.
Dẫn đại gia theo để khoe khoang với thiên hạ một chút, so sánh với nhau xem ai giàu hơn, ai quan hệ rộng hơn, ai quyến rũ hơn.
Nhất bảng của Vương Đông Tuyết là dì Phùng nhà họ Tần, những mà cô ấy không liên lạc được với dì Phùng nên mới bảo Tần Lâm đi cùng cô ấy, cô ấy cũng chẳng muốn tìm một đại gia xa lạ đi cùng, bởi thấy tính cách không hợp, hơn nữa cũng có chút kỳ lạ.
"Ồ, được".
Tần Lâm cũng chẳng quan tâm đó là cuộc hẹn kiểu gì, Vương Đông Tuyết muốn đi thì anh sẽ đi cùng.
Hai người nhanh chóng đến cửa khách sạn.
Xe của Tần Lâm cũng xem là đẹp trong số những người có mức thu nhập trung bình, xe bảy tám trăm nghìn tệ đã được coi là siêu xe rồi.
Nhưng đến trước cửa khách sạn, so với xe của những hotgirl mạng khác thì lại thua kém rất nhiều.
Một dàn xe thể thao ở trước cửa khách sạn, cái rẻ nhất cũng phải là chiếc Porsche 911.