Rõ ràng là Lalisa và Nicholas James đã bước vào, chắc chắn có thứ gì đó trong đại điện vàng tím mà bọn họ đang muốn tìm kiếm.
Tần Lâm nhanh chóng chạy tới, trên đại điện có viết bốn chữ lớn, tuy không hiểu nhưng anh lại suy đoán rằng, hình như là chữ tượng hình, có lẽ là ký tự trong kiếm các.
Nhưng khi anh bước vào, liền lập tức sửng sốt, đại điện này lại chính là một ngôi mộ kiếm, xung quanh đặt vô số thanh kiếm, khắp đại điện toàn là hình dáng của kiếm, Tần Lâm nhìn sơ qua một lượt, chắc cũng phải có đến hàng ngàn thanh kiếm, trông chúng có vẻ được sắp xếp theo trật tự nhưng lại khá lộn xộn, đều được chất thành đống xung quanh.
Có trường kiếm, kiếm ngắn, kiếm dẻo và kiếm nặng, nói chung là một số lượng lớn các loại kiếm.
Chỉ có một con đường nhỏ ở trung tâm đại điện.
Cuối con đường có một bệ đá bạch ngọc, thật ra ngay cả Tần Lâm cũng không biết đó là băng hay bạch ngọc, tóm lại là trong đại điện vàng tím này, bệ đá bạch ngọc kia chứa vô số thanh trường kiếm., trông vô cùng bắt mắt.
“Mày đã đến rồi à?”
Lalisa nhận thấy phía sau có người, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Lâm.
"Nếu như tao không tới thì chẳng sẽ bị bọn mày coi thành của mình sao? Đã tốn công đi mà tay không mang về thì đúng là không phải tính cách của Tần Lâm tao”.
Tần Lâm cười nói.
“Thú vị đấy”.
Nicholas James lạnh lùng nói, Tần Lâm đã có thể đạt được khoảng cách hơn 70 mét để lao về phía trước, điều này khiesn cho anh ta vẫn còn rất kinh ngạc, khoảng cách quá xa như vậy không phải người bình thường có thể làm được, tên này thật sự mạnh như vậy sao?
"Xem ra bọn mày vẫn chưa tìm thấy vật tổ tận thế nhỉ, vậy thì tao yên tâm rồi”.
Tần Lâm nhún vai nói.
"Cho dù tìm được, thì mày cho rằng mày có thể sống sót thoát ra khỏi đây sao?"
Lalisa cười nói.
"Chưa chắc đâu, tao nghĩ rằng ở đây có gì đó rất không bình thường, nếu xui thì có lẽ chúng ta sẽ cùng nhau chết ở đây đấy”.
Tần Lâm cười khẩy.
"Đúng là miệng chó không thể nhổ ra ngà voi, đây chính là nơi kế thừa Atlantis của bọn tao, nếu có chết thì mày sẽ là người chết, mày có biết đây là đâu không? Đây là cung điện của kiếm thánh Mora đời đầu tiên của bọn tao”.
Nicholas James nói.
“Kiếm thánh Mora...”
Tần Lâm cau mày nhìn những thanh kiếm khác nhau xung quanh mình, có lẽ những gì Nicholas James nói không hoàn toàn là giả, chỗ này có thực sự là nơi hình thành nền văn minh Atlantis của họ hay không?
Nhưng có một điều chắc chắn rằng, ít nhất nơi đây đã phải trải qua hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn năm để chìm xuống đáy biển.
"Bệ đá bạch ngọc kia dường như là di sản của kiếm thánh Mora”.
Lalisa lập tức liếc qua, sau đó nhanh chóng chạy tới, nhưng trên bệ đá bạch ngọc chỉ có một quyển sách cổ rất dày, chất liệu quyển sách cổ hệt như vàng lá, vô cùng mỏng, như cánh ve sầu vậy, Lalisa đến gần, thoạt nhìn đã thấy trên bệ đá bạch ngọc có dày đặc văn tự, nhưng Tần Lâm lại không biết gì về loại văn tự này, cũng giống như tấm phông chữ treo ở đại điện kia.
"Ta là một kiếm thánh, sau khi thượng vị đã theo đuổi kiếm thuật cả đời, trong lòng ta chỉ có kiếm là duy nhất, có thể cắt sông, điều khiển càn khôn, hủy diệt thiên hạ, thay đổi chu kỳ của trời đất. Trên đời này không có đối thủ, ta sinh thời muốn thua một lần nhưng cũng không thể trở thành hiện thực, vậy nên cuối cùng chán nản, để lại kiếm pháp này, mong rằng ai đó có thể phá được kiếm trận của ta, nếu không có cách nào phá được thì cứ cùng kiếm làm bạn, sinh ra là anh kiệt, đương nhiên sẽ phải sống cùng kiếm”.
Lalisa lẩm bẩm.
“Không ổn!”
Lalisa đột nhiên quay đầu nhìn lại, lúc này trong lòng cảm thấy vô cùng lo lắng.
Ngay lúc này, Lalisa mới biết đây là một cái bẫy chứ không phải bảo vật thực sự, còn vật tổ tế thần thật sự đang ở đâu thì cô ta cũng không biết nữa, dù sao cô ta cũng chỉ biết rằng nó không ở đây.
Vả lại, cô ta chợt phát hiện ra ở đây không còn là bí mật nữa, xem ra cùng Tần Lâm đi vào không chỉ có một người!
Tần Lâm sửng sốt, không biết tại sao Lalisa lại hoảng sợ như vậy.
"Công chúa điện hạ, có chuyện gì sao?"
Nicholas James trầm giọng hỏi.
“Có người đến”.
Lalisa không nói nhiều, ánh mắt nhìn về phía cửa đại điện, quả nhiên có hai bóng người đã thu hút sự chú ý của bọn họ.
“Là mày à!”
Tần Lâm trầm giọng nói, anh biết một tên trong số đó, gã chính là người bao vây đội biệt kích ở sông băng, Lawrence, đại tế ti của tòa thánh Vatican!
“Không ngờ đấy, đúng là oan gia ngõ hẹp, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
Lawrence mỉm cười, rồi nhìn sang Tần Lâm, ánh mắt vô cùng lãnh đạm.
Còn người bên cạnh gã trông có vẻ mạnh mẽ hơn, bởi vì thân phận của Lawrence rõ ràng là thấp hơn một nửa so với người đàn ông bên cạnh.
“Bọn chúng là ai?”
Lalisa nhìn về phía Tần Lâm.
"Kẻ thù cũ của các người, Atlantis là một trong những đối thủ lớn nhất của nền văn minh nhân loại, đó chính là tòa thánh Vatican!"
Tần Lâm lạnh lùng nói.
“Tòa thánh Vatican?”
Sắc mặt Nicholas James trở nên u ám, trong lòng sợ hãi chuyện sắp xảy ra, người của tòa thánh rất khó đối phó, tuy chưa từng gặp phải người của tòa thánh, nhưng anh ta đã nghe nữ hoàng Atlantis nói qua, sức mạnh của bọn họ vô cùng đáng sợ, không hề yếu hơn so với người Atlantis, và quan trọng nhất, tòa thánh Vatican có gần một phần mười số tín đồ sùng đạo trên toàn thế giới, đó mới là điều đáng sợ nhất.
Những cao thủ trong tòa thánh Vatican nhiều không đếm xuể, đặc biệt là những tên ưu tú nhất, đại tế ti chính là một trong những kẻ mạnh nhất ở tòa thánh Vatican.
Nhắc tới tòa thánh, ngay cả Nicholas James và Lalisa cũng có chút thấp thỏm, xử lý một Tần Lâm cũng đủ lắm rồi, bây giờ lại có thêm hai tên cao thủ của tòa thánh, đúng là khó càng thêm khó mà?
Hơn nữa, ngay cả Tần Lâm cũng cảm thấy người trước mặt Lawrence mạnh hơn mình, anh cũng không thể nắm chắc trận đấu, một khi đã thua thì tất cả các bên đều có thể phải đối mặt với một cuộc giáp công*.
*giáp công: đánh từ hai bên
Tần Lâm đại diện cho Hoa Hạ, tòa thánh Vatican và Atlantis, đây là hai thế lực khiến cho Tần Lâm phải hết sức thận trọng, bây giờ đừng nói đến việc vây kín tứ phía, chí ít cũng không có ai dám manh động, lúc này đến cả Lalisa cũng phải cẩn trọng, vẻ mặt của Nicholas James dần trở nên nghiêm nghị, nếu như vẫn không thể tìm thấy vật tổ tế thần thì bọn họ quyết sẽ làm cho cá chết lưới rách.
"Bọn mày đã giết nhiều người của tòa thánh Vatican như vậy, hôm nay, tụi mày cũng phải chết ở đây”.
Người đàn ông trung niên mặc áo đen đứng khoanh tay, lạnh lùng nhìn Tần Lâm, Lawrence đã nói với ông ta mọi chuyện rồi, bây giờ bọn họ sẽ đối đầu không chút nhân nhượng.
"Có thể khiến cho đại tế ti Hoàng Kim Rodman của bọn tao ra tay, cho dù mày có chết thì cũng sẽ tự hào lắm đấy”.
Lawrence chế nhạo.
“Đại tế ti Hoàng Kim!”
Lalisa trầm giọng, lẩm bẩm nói.
Đại tế ti Hoàng Kim này còn quyền lực hơn cả đại tế ti, hơn nữa, trong toàn bộ tòa thánh Vatican, ngoài giáo hoàng ra thì người mạnh nhất chính là đại tế ti Hoàng Kim, tổng cộng chỉ có mười người tượng trưng cho tôn nghiêm của tòa thánh, bọn họ chính là tồn tại duy nhất không thể thiếu, đại tế ti ở trước mặt đại tế ti Hoàng Kim thì cũng chỉ có thể cúi đầu im lặng không dám nói.
"Xem ra trận chiến này có thứ để xem rồi”.
Tần Lâm mỉm cười, đại tế ti Hoàng Kim, đúng là danh bất hư truyền! So với thực lực của Lalisa thì e rằng chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.
Thế giới rộng lớ, không có chuyện gì không thể xảy ra, Tần Lâm đến bây giờ mới hiểu được sự thật này, cho dù ở Hoa Hạ anh có thể rất ung dung, nhưng trên thế giới này có quá nhiều bí ẩn chưa được giải đáp, cho dù là người của tòa thánh Vatican hay Atlantis trong truyền thuyết, thì đều là những kẻ mạnh cả.
Bây giờ vật tổ tế thần đã xuất hiện, không biết sau này còn xảy ra bao nhiêu trận gió tanh mưa máu như vậy nữa.