Thống trị giới ca sĩ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng sắp rớt đài rồi!
Một khi Tô Văn Kỳ xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ có người phải gánh độ lưu lượng lớn như thế, đương nhiên Vương Tuệ Tuệ là ứng cử viên sáng giá nhất.
Cũng đi theo hình mẫu trong sáng, nói không chừng Vương Tuệ Tuệ có thể trở thành Tô Văn Kỳ thứ hai, coi như là một bước lên mây rồi!
Hơn nữa, bình thường Vương Tuệ Tuệ không đủ tư cách để tham gia những cuộc họp cấp cao như vậy, nhưng hôm nay ông chủ lại gọi cô ta đến họp, rõ ràng đang có ý muốn nâng đỡ Vương Tuệ Tuệ!
Triệu Tinh Ngu ngồi ở phía trước, bắt chéo chân, điềm tĩnh nói.
“Buổi họp ngày hôm nay, chắc mọi người cũng hiểu để làm gì rồi chứ?”
“Về chuyện liên quan đến Tô Văn Kỳ mấy ngày hôm nay, tôi nghĩ mọi người cũng đã biết hết rồi”.
“Lừa đảo quyên góp, phẫu thuật thẩm mỹ, những tin tức tiêu cực này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh công ty của chúng tôi, vậy nên chúng tôi quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng với Tô Văn Kỳ và yêu cầu cô ấy bồi thường thiệt hại cho chúng ta tám tỷ”.
Vừa dứt lời, mọi người ngay lập tức hít sâu một hơi.
Tám tỷ!
Điên rồi sao!
Ai lại có nhiều tiền đến vậy chứ!
Ngay cả Thiên Hậu như Tô Văn Kỳ cũng không có nhiều tiền như vậy!
Trên thực tế, các công ty giải trí đều như vậy, để tránh việc một số ngôi sao sau khi nổi tiếng sẽ đi chỗ khác, vậy nên bọn họ mới đưa ra điều khoản áp đảo.
Công ty có thể chấm dứt hợp đồng, nếu bạn làm gì sai và chấm dứt hợp đồng với công ty, bạn sẽ phải đối mặt với số tiền bồi thường thiệt hại vô cùng lớn mà người thường không thể nào gánh nổi.
Ngay cả đối với một nhân vật lớn có chỗ đứng trong giới giải trí như Tô Văn Kỳ cũng không thể nào trả nổi khoản bồi thường cao ngất ngưởng này.
Một khi không trả được tiền bồi thường thì các ông chủ công ty này có thể tự định giá.
“Đúng rồi, trước mắt tôi chỉ có một đề xuất này, mọi người cùng giơ tay biểu quyết nào”.
Thực ra Tô Văn Kỳ không có nhiều tiền, cô ấy không giống như những người nổi tiếng khác, sau khi nổi tiếng liền tự mình kinh doanh.
Tô Văn Kỳ rất thích ca hát, cho nên cô dành hầu hết thời gian và sức lực cho phương diện này, dẫn đến việc thu nhập cũng không như mong đợi.
Tám tỷ này cơ bản đủ để Tô Văn Kỳ phá sản, nợ nần chồng chất.
Rõ ràng là đang buộc cô phải thỏa hiệp.
Một khi đã thỏa hiệp thì chỉ có thể đồng ý với các điều kiện của công ty.
Và Tô Văn Kỳ sẽ không thể nào tưởng tượng được bọn họ muốn đề xuất điều kiện như thế nào.
Triệu Tinh Ngu đương nhiên có chủ kiến của mình, đã muốn ra tay thì phải làm cho Tô Văn Kỳ mãi mãi không thể nào đứng dậy được.
Nếu không, với thực lực của Tô Văn Kỳ, một khi cô có thể trở mình thì rất có khả năng sẽ quay lại báo thù.
Tô Văn Kỳ đã ở trong giới ca sĩ nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng bị bắt nạt.
Trở thành kẻ thù không đội trời chung với một nữ minh tinh như vậy cũng là một lựa chọn không mấy sáng suốt.
Vì muốn trấn áp Tô Văn Kỳ, Vương Tuệ Tuệ là người đầu tiên giơ tay.
“Tôi đồng ý chấm dứt hợp đồng với Tô Văn Kỳ, không chỉ vì những chuyện này, mà tôi còn phát hiện cô ấy sống không biết chừng mực, thường xuyên qua lại với các sao nam khác và một số phú nhị đại, vậy nên tôi đồng ý việc chấm dứt hợp đồng”.
Vương Tuệ Tuệ vừa nói xong, đột nhiên cửa phòng họp bị đẩy ra, Tô Văn Kỳ đi vào với vẻ mặt ảm đạm.
“Vương Tuệ Tuệ, cô đúng là kẻ vong ân bội nghĩa”.
“Lúc trước cô không có tiền ăn, ai đã cho cô chứ? Lúc cô không có việc, ai giúp cô vào được nhóm hòa âm của tôi? Cô tìm không được công ty đại diện, ai giới thiệu cô đến đây?”
“Cô báo đáp tôi như vậy sao?”
Khi bị Tô Văn Kỳ chất vấn, Vương Tuệ Tuệ liền cảm thấy có chút chột dạ, nhưng ngay sau đó đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Dù sao thì Tô Văn Kỳ cũng sắp hết thời rồi, không còn gì phải sợ cả, sau này mọi thứ sẽ là thiên hạ của Vương Tuệ Tuệ.
“Hừm, cô không cần phải chơi trò tình cảm ân nghĩa với tôi, cô giúp tôi chẳng phải là vì cô tự cảm thấy mình hơn người khác sao? Để cho người khác thấy được cô tốt bụng nhân hậu như thế nào? Để tôi đi theo làm tùy tùng của cô, chắc cô vui vẻ lắm chứ gì?”
“Bây giờ không cần nữa rồi, chúng ta coi như không ai nợ ai, sau này chúng ta đường ai nấy đi, cô là cô còn tôi là tôi!”
“Cô đừng tưởng giúp tôi một chút lại có thể uy hiếp được tôi, Tô Văn Kỳ, cô không có tư cách đó đâu!”
Nhìn thấy dáng vẻ dửng dưng của Vương Tuệ Tuệ, Tô Văn Kỳ thật sự cảm thấy thất vọng trào dâng.
Triệu Tinh Ngu liền nói: “Nếu Tô Văn Kỳ đã đến rồi thì mọi người hãy biểu quyết trước mặt cô ấy luôn đi”.
“Ai đồng ý hủy hợp đồng với Tô Văn Kỳ, xin mời giơ tay”.
Có rất nhiều cánh tay được giơ lên: “Tôi đồng ý, Tô Văn Kỳ sống không biết chừng mực, thực sự đã gây tổn hại đến hình tượng của công ty chúng ta”.
“Tôi cũng đồng ý, là nghệ sĩ của công ty thì nên có nhân phẩm tốt, lừa dối rồi còn phẫu thuật thẩm mỹ, đây không phải là phong cách làm việc của công ty chúng ta”.
“Đúng vậy, nếu đã phá hủy danh dự của công ty thì phải chịu trả giá”.
Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc từ từ trở mặt với mình, Tô Văn Kỳ mới thực sự cảm nhận được sự lạnh lẽo của lòng người, đây chính là hiện thực.
Triệu Tinh Ngu trực tiếp ném hợp đồng ra trước mặt Tô Văn Kỳ rồi nói.
“Cô đừng câu giờ nữa, nhanh chóng ký đi”.
Nhìn thấy tám tỷ phí vi phạm hợp đồng ở phía trên, Tô Văn Kỳ liền siết chặt tay lại.
Hợp đồng này đã được viết xong, nếu cô ký bây giờ chắc chắn sẽ phải mắc nợ, dựa vào mối quan hệ và ảnh hưởng của cô thì việc vay vốn ngân hàng sẽ không thành vấn đề, cùng lắm thì đợi thời cơ trở lại.
Nhưng nếu cô không đồng ý thương lượng việc chấm dứt hợp đồng thì một khi bị đâm đơn kiện, cô sẽ phải ngồi tù.
Triệu Tinh Ngu đã tính xong xuôi mọi thứ, chỉ cho Tô Văn Kỳ hai con đường mà thôi.
Điều đầu tiên sẽ đi kiện tụng, bồi thường tám tỷ, căn bản Tô Văn Kỳ hoàn toàn không có khả năng chi trả.
Điều thứ hai là thương lượng chấm dứt hợp đồng, bồi thường một tỷ, nhưng bắt buộc Tô Văn Kỳ phải rời khỏi giới giải trí, trong vòng ba năm không được phép ký hợp đồng với bất kỳ công ty giải trí nào.
Tô Văn Kỳ chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay, bất kể cô đi đâu cũng sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của bọn họ.
Nhưng nếu Tô Văn Kỳ không ký hợp đồng với bất kỳ công ty giải trí nào, vậy thì điều đó sẽ không ảnh hưởng gì đến bọn họ.
“Triệu Tinh Ngu, ông đúng là qua cầu rút ván mà, năm đó nếu không có tôi thì công ty của ông đã sớm đóng cửa rồi!”
Năm đó tập đoàn giải trí Tinh Ngu đứng trước bờ vực phá sản, không có tên tuổi nào chống đỡ, chỉ có mỗi Tô Văn Kỳ lúc bấy giờ đang là ca sĩ tuyến hai mà thôi.
Nhiều người đến mời mọc cô nhưng Tô Văn Kỳ vẫn cương quyết không rời đi, cô từng bước từng bước để lại dấu ấn ở công ty Tinh Ngu, để rồi trở thành ca sĩ tuyến một.
Bao nhiêu năm qua kiếm không biết bao tiền cho công ty, ba năm trước nếu không phải Triệu Tinh Ngu cầu xin Tô Văn Kỳ thì cô cũng đã sớm rời đi rồi.
“Họ Triệu kia, bây giờ ông lại đuổi tôi đi, ông đã quên mất rằng năm đó ông cầu xin tôi ra sao rồi ư?”
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao, trước đó cũng có nhiều người nghe nói đến tin đồn này.
Người ta nói rằng Triệu Tinh Ngu gần như đã quỳ xuống sau khi xuống sau khi uống xong ba chai rượu trắng để cầu xin Tô Văn Kỳ.
Kết quả Tô Văn Kỳ đã không rời đi, sau đó đã giúp đỡ cho tập đoàn Tinh Ngu.
Khi nghe Tô Văn Kỳ nói những lời này, sắc mặt Triệu Tinh Ngu bỗng sa sầm xuống.
“Cô không nói thì mọi chuyện còn êm đẹp, tôi cũng nhớ ra một chuyện, nếu không phải cô thì có lẽ cả đời này tôi không cần phải uống thứ thuốc dạ dày này rồi!”
“Được, năm đó cô cho tôi cơ hội cầu xin cô, vậy bây giờ tôi cũng sẽ cho cô cơ hội để cầu xin tôi!”