Bây giờ Tần Lâm chỉ hi vọng dương khí của sâm vương có thể chấn trụ được hàn khí của rượu Kim Xà, đến lúc đó hai bên giao hợp với nhau, dần dần hội tụ lại hóa thành tinh hoa trong cơ thể, chỉ cần cơ thể bản thân có thể hấp thụ thì chắc chắn sẽ còn cơ hội sống tiếp.
Tần Lâm không nghi ngờ nó, càng không kịp nghĩ nhiều, anh đã ăn sâm vương rồi, dòng tinh khí dồi dào này phân bố khắp mỗi tế bào của cơ thể, cơ thể Tần Lâm giống như một cái lò luyện, mà rượu Kim Xà và sâm vương đang dung hợp với nhau, không ngừng bùng nổ, không ngừng hội tụ, loại cảm giác đó hỗ trợ lẫn nhau khiến cho Tần Lâm cảm giác như được thăng cấp.
Bên dương bên âm, thuận lợi suôn sẻ, hàn khí của rượu Kim Xà và dương khí của sâm vương không ngừng va vào nhau, có thể cảm nhận được hai loại sức mạnh giao hợp, cái cảm giác hòa hợp gắn bó khiến anh cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng tinh khí bùng nổ vẫn không ngừng tàn phá cơ thể của Tần Lâm, khiến anh vật vã, tinh khí của rượu Kim Xà cùng sâm vương lớn quá.
Cứng quá dễ gãy, nước đầy sẽ tràn ra, Tần Lâm không thể chịu đựng được hai loại tinh khí âm dương này.
"Ôi trời ơi, "Tam Phong luyện khí thiên" này rốt cuộc có tác dụng hay không vậy".
Sắc mặt Tần Lâm vô cùng khó coi, trong lòng lo lắng vô cùng. Nhưng anh thầm nghĩ, bản thân không thể chết ở đây được, anh vẫn chưa sống đủ, sư phụ sống khoảng một trăm năm, bản thân mới hơn hai mươi tuổi, chẳng nhẽ lại chết sớm như vậy, vậy chẳng phải thua thiệt hay sao?
Tần Lâm lại sử dụng "Tam Phong luyện khí thiên", lần này, tinh hoa của rượu Kim Xà và sâm vương không ngừng hôi tụ, Tần Lâm không ngừng hấp thu, nó lần lượt xông thẳng vào kinh mạch.
Trong Khí hải đan điền cũng vô cùng dễ chịu, tinh khí này phân bố khắp cơ thể Tần Lâm, bây giờ anh giống như mặt trời, bùng cháy bốc lửa, muốn hấp thu toàn bộ năng lượng cũng khó như lên trời.
Anh chỉ có thể không ngừng xông vào kinh mạch, dùng khí trong đan điền để phòng ngự xương cốt tứ chi, kỳ kinh bát mạch toàn thân.
Âm kiều mạch! Dương kiều mạch!
Âm duy mạch! Dương duy mạch!
Đới mạch! Xung mạch!
Nhâm mạch! Đốc mạch!
Tám kinh mạch này đối với Tần Lâm mà nói thì vô cùng quen thuộc, tám kinh này đại diện cho tám khớp xương quan trọng nhất của cơ thể, mỗi kinh mạch liên kết với chín mươi huyệt đạo, bảy trăm hai mươi huyệt vị, khi Tần Lâm còn ở cùng sư phụ, đây là điều phải nằm lòng nhớ kỹ.
Kỳ kinh bát huyệt thực sự có thể đả thông sao?
Tần Lâm không biết, trong lòng anh đầy sự kinh ngạc và khiếp sợ, nhưng anh không có lựa chọn nào khác, khí trong đan điền là tinh khí của rượu Kim Xà và sâm vương, tinh khí quá vượng, Tần Lâm không dám coi thường, chỉ cần có chút sai lầm thì bản thân sẽ bị tan thành mây khói, cơ thể nổ tung.
Tinh khí điên cuồng xuông đến Âm kiều mạch, Tần Lâm cảm thấy kinh mạch của mình lúc này lại trở nên dao động.
Chẳng nhẽ, truyền thuyết không phải là giả? Kỳ kinh bát mạch thực sự có thể đả thông?
Tần Lâm yên tâm hẳn, bây giờ anh đã không còn lựa chọn nào khác, trái phải đều là chết, vậy thì sao không liều mạng chứ.
Tinh khí nồng đậm rốt cuộc cũng phóng ra trong đan điền, xông vào Âm kiều mạch.
Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần... khi đến lần thứ hai mươi ba, Tần Lâm cảm thấy Âm kiều mạch của mình dường như đã xuyên qua từ đầu đến cuối, thông thuận dần, Âm kiều mạch thực sự mở ra rồi?
Tần Lâm vui mừng, thời khắc này tinh khí không ngừng chảy chảy khắp cơ thể anh, đến khi đến Âm kiều mạch lại xuyên qua trong nháy mắt, thông thuận không cản trở, sức lực to lớn, sinh ra trong nháy mắt, Tần Lâm đánh ra một quyền theo bản năng, sấm gió cuồn cuộn, mang theo sức mạnh kinh khủng, ngay cả không khí dường như cũng ngưng tụ lại.
"Xoạt xoạt...."
"Xoạt xoạt xoạt...."
Hai quyền được đánh ra, Tần Lâm cảm thấy hô hấp của mình dần trở nên dồn dập, mạnh quá, một quyền đánh chết một con trâu là chuyện thường, thậm chí còn hơn vậy.
Lúc trước Tần Lâm học nhiều năm từ sư phụ, cũng học không ít công pháp, nhưng không mạnh được như ngày hôm nay.
Sau khi đả thông Âm kiều mạch, Tần Lâm biết, tinh thần và thể xác của mình đã lên một tầng cao mới.
Một khi Âm kiều mạch đả thông, vô số huyệt đạo, vô số mạch cũng trở nên thông thuận không cản trở, sức mạnh tràn đầy, hội tụ ở trên nắm đấm, loại sức mạnh kinh khủng này khiến Tần Lâm phải há hốc miệng.
Kỳ kinh bát mạch trong truyền thuyết có vẻ không phải giả, đả thông một kinh mạch, Tần Lâm đã cảm thấy cơ thể của bản thân mạnh hơn rất nhiều, sức mạnh tràn đầy khắp cơ thể khiến anh như được lột xác, đánh ra một quyền không hề hoa mỹ, đánh thẳng vào trọng tâm, xông thẳng về trước, ngang ngược vô song.
Tần Lâm bây giờ mạnh mẽ hơn Tần Lâm lúc trước bảy tám lần lận, hơn nữa bây giờ anh cuối cùng cũng có thể hiểu tại sao cơ thể sư phụ nhẹ bẫng như bông, sư phụ nhất định cũng đả thông kinh mạch mới có thể mạnh như vậy, hơn nữa sau khi kinh mạch thông thuận không cản trở, Khí hải đan điền chuyển động nhanh hơn, có thể hấp thu được linh khí đất trời, tinh hoa nhật nguyệt, đạt để cảnh giới có thể trò chuyện với đất trời, đây mới là thực lực thật sự.
Hơn nữa sau khi đả thông kinh mạch, Tần Lâm biết cơ thể mình càng mạnh hơn, "Tam Phong luyện khí thiên" quả nhiên không khiến anh thất vọng, tinh khí khủng bố của rượu Kim Xà và sâm vương khiến cơ thể Tần Lâm mạnh mẽ vô song.
Chỉ là đả thông một kinh mạch mà thôi, nếu đả thông cả tám kinh mạch thì sao? Rốt cuộc còn mạnh đến đâu nữa, cái này Tần Lâm khó có thể tưởng tượng được.
Đả thông tám kinh mạch, mỗi kinh mạch đều dung hòa thông thuận, đến lúc đó thì khí trong đan điền sẽ chuyển động tùy theo ý mình, chính là đạt đến cảnh giới tâm thần hợp nhất, đây mới thật sự kinh khủng.
Nhưng Tần Lâm bây giờ không dám nghĩ nhiều vì tinh khí trong cơ thể anh vẫn còn khá hỗn loạn, tiếp tục đánh vào kinh mạch thứ hai.
"Để phong ba bão táp đến đi".
Tần Lâm tâm thần như một, sắc mặt trầm trọng, năng lượng của sâm vương và rượu Kim Xà mãi không hết, đả thông Âm kiều mạch xong, Tần Lâm bắt đầu càng mong đợi hơn, rốt cuộc cuối cùng có thể đả thông bao nhiêu kinh mạch vậy?
Rượu Kim Xà là tinh hoa đất trời mà sư phụ đã ủ suốt hai mươi năm, mà sâm vương thì cũng không cần nói nữa, là tinh túy của địa tinh trăm năm, là kết hợp của thần vật tuyệt bảo mà đất trời sinh ra, sâm vương trăm năm là sản vật thế kỉ, đã hơn trăm tuổi, đã có linh hồn.
Hai bảo vật này kết hợp với nhau, có thể tưởng tượng được sức mạnh của nó.
"Hộc hộc hộc..."
Tần Lâm không ngừng thở dốc, ánh mắt ác liệt, sắc như dao, hít thở thổ nạp, đem tinh khí trong cơ thể lại xông về Dương kiều mạch.
Từng phút từng giây trôi qua, Dương kiều mạch cũng bị Tần Lâm mở ra, Âm kiều mạch và Dương kiều mạch xuyên qua song song, Tần Lâm cũng có thể cảm nhận trong hô hấp của mình có hơi thở của đất trời, nó tràn đầy linh khí, tai thinh mắt sáng, trăm nghe không bằng một thấy, không lời gì diễn tả hết.
Có điều tinh hoa trong đan điền vẫn không ngừng, Tần Lâm thừa thắng xông lên, xông vào Âm duy mạch!
Khoảng mười phút sau, dưới lần tấn công thứ năm mươi, Âm duy mạch cũng được mở ra, tinh khí trong cơ thể Tần Lâm lúc này mới dần dần giảm xút, ba kinh mạch đã được xuyên qua, cảm giác tất cả giác quan của Tần Lâm đều lên một tầng cao mới, tiếng nước chảy róc rách, tiếng côn trùng kêu vang, thậm chí là hương hoa tiếng chim hót Tần Lâm đều có thể nắm được.
- ----------------------