Tổng giám đốc Điền đánh ông ta khiến ông ta tức kinh khủng nhưng cũng không dám nổi giận. Đây là tổng giám đốc Điền đấy, ông chủ của bọn họ. Người ta nói một câu thôi là có thể khiến ông ta bị khai trừ khỏi ngành, quyết định vận mệnh của ông ta!
Điền Văn Hoa nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tát cho quản lý Chung thêm một cái.
"Tấm thẻ này là tôi tặng cậu Tần, tôi đã từng nói với ông, thấy tấm thẻ này cũng như thấy tôi vậy chưa?"
Quản lý Chung sững sờ, vẫn chưa hoàn hồn.
"Tổng giám đốc Điền.... ông nói thật sao? Ông sao có thể tặng cho cậu ta được..."
Quản lý Chung thực sự không hiểu, tên Tần Lâm trông có vẻ chỉ là tên khốn chẳng có gì, tổng giám đốc Điền sao lại tặng cho cậu ta món quà quý giá đến vậy.
Tổng giám đốc Điền nghiến răng, lạnh lùng nói.
"Họ Chung kia! Ông đúng là cái đồ mắt chó khinh người, địa vị của cậu Tần không phải thứ ông có thể tưởng tượng đâu!"
"Được rồi, tôi cũng không giải thích được với cái loại phế vật như ông. Từ ngày hôm nay ông không còn là nhân viên của bất động sản Điền Thị nữa, ông bị đuổi việc, hơn nữa toàn ngành sẽ phong sát ông. Cái loại như ông không hợp làm việc ở công ty của chúng tôi!"
Nghe thấy lời của tổng giám đốc Điền, sắc mặt quản lý Chung thay đổi.
"Tổng giám đốc Điền, tổng giám đốc Điền đừng làm vậy mà! Tổng giám đốc Điền, tôi sai rồi, ông cho tôi một cơ hội đi mà, nếu như tôi đi rồi vị trí quản lý này sẽ bị bỏ trống!"
Điền Văn Hoa cười khẩy: "Vị trí quản lý này có người khác làm được, ví dụ..."
Điền Văn Hoa chưa nói hết câu, Tần Lâm đột nhiên chỉ vào tư vấn viên Tiết kia.
"Tổng giám đốc Điền, tư vấn viên Tiết khá được, vừa nãy khi chúng tôi đến, anh ấy tiếp đón chúng tôi rất nhiệt tình, hơn nữa rất có nguyên tắc".
Thái độ lúc trước của tư vấn viên Tiết khiến Tần Lâm nhớ rất rõ, nên lúc này anh đương nhiên sẽ nói giúp anh ấy vài câu.
Điền Văn Hoa sững sờ, sau đó gật đầu.
"Được, nếu Tần đại sư đã giới thiệu thì đương nhiên là được".
"Tiểu Tiết đúng không, bây giờ cậu là quản lý của phòng giao dịch bất động sản này, hơn nữa còn kiêm chức phó tổng giám đốc của tổng công ty chúng ta, tí nữa đi về cậu có thể đến nhận chức!"
Tư vấn viên Tiết vui mừng vô cùng, không ngờ được mình lại một bước lên mây, từ một nhân viên tư vấn bất động sản nhỏ bé trở thành phó tổng giám đốc của công ty!
"Cảm ơn, cảm ơn tổng giám đốc Điền đã tin tưởng, cảm ơn anh Tần đã nói tốt!"
Tần Lâm nói: "Bây giờ có thể giới thiệu với tôi về nhà được chưa?"
Tổng giám đốc Điền cười: "Quản lý Tiết, cậu đích thân giới thiệu đi!"
Tư vấn viên Tiết lập tức trở thành quản lý Tiết, khiến anh ấy vui mừng hết đỗi, may mà hôm nay mình nói thêm với anh Tần vài câu.
Cũng là vì anh ấy kiên trì với nguyên tắc của mình nên Tần Lâm mới giúp anh.
Quản lý Tiết còn nhiệt tình hơn lúc nãy, vội vàng giới thiệu cho Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi.
"Hai vị muốn xem nhà như thế nào ạ?"
Tần Lâm nói: "Tôi muốn xem cửa hàng mặt phố".
"Vâng!"
Quản lý Tiết lúc này đã nhìn Tần Lâm bằng một con mắt khác.
Lúc trước cảm thấy trên người anh Tần đây có khí chất khác lạ, quả nhiên người ta không mua nhà để ở mà muốn mua cửa hàng mặt phố!
Cửa hàng mặt phố ở đây, một căn cũng phải có giá trên hai mươi triệu, còn đắt gấp đôi biệt thự, người bình thường căn bản mua không nổi.
Hồ Thúy Hoa lúc nãy mua một căn biệt thự đã tỏ vẻ huênh hoang, kết quả anh Tần còn mua cả cửa hàng mặt phố!
Đúng là vả mặt mà, Hồ Thúy Hoa đứng bên, sắc mặt ngượng ngùng.
Tất cả mọi chuyện đều do bà ta mà ra, bà ta không thể nào ngờ được tên nhãi này lại lợi hại đến vậy, quen cả tổng giám đốc của công ty?
Hồ Thúy Hoa cố gắng đi ra chỗ khác trốn, muốn nhân lúc không ai chú ý đến mà lẩn đi, tìm một nơi không ai quen bà ta để rời đi.
Tuy nhiên Tần Lâm đột nhiên quay đầu, nhìn Hồ Thúy Hoa nói.
"Người phụ nữ này không có nhân phẩm, nếu như để bà ta sống trong khu của mấy người thì có thể kéo chất lượng của cả khu đi xuống”.
Tần Lâm nói xong, Điền Văn Hoa lập tức hiểu ý.
"Được, cảm ơn cậu Tần đã nhắc nhở, quản lý Tiết, tí nữa về tổng công ty, cậu công bố chứng minh thư của người phụ nữ này lên mạng, bà ta sẽ bị liệt vào danh sách đen của tập đoàn, về sau không bán nhà cho bà ta nữa".
"Ngoài ra thông báo cho bất động sản Hà Thị, tiến hành phong sát bà ta".
"Vâng thưa tổng giám đốc Điền!"
Nghe thấy lời tổng giám Điền, Hồ Thúy Hoa mặt xám như tro, hối hận vô cùng.
...
Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi chọn nhà rất thuận lợi, mặc dù Điền Văn Hoa cứ muốn tặng, nhưng Tần Lâm vẫn tự mua một căn, dù sao anh cũng chẳng thiếu tiền, tiêu một chút cho trượng nghĩa.
Hai vợ chồng Hồ Thúy Hoa bị đuổi ra ngoài, mặt đen xì, không mua được nhà, kết quả còn bị kéo và danh sách đen, về sau mua nhà sẽ gặp khó khăn.
"Chồng! Em bị người ta bắt nạt, anh nhất định phải trả thù cho em!"
Hồ Thúy Hoa làm nũng với chồng mình ở bên.
Người đàn ông nói: "Vợ, em yên tâm, không ai có thể bắt nạt được người phụ nữ của Doãn Gia Minh anh!"
Doãn Gia Minh nghĩ một lúc, cầm điện thoại lên tra, mặt đột nhiên bừng tỉnh.
"Anh biết người đó là ai rồi!"
Hồ Thúy Hoa sững sờ: "Là ai vậy? Chồng biết cậu ta sao?"
"Biết, anh biết, cậu ta là bạn trai của Liễu Thanh Thanh, chẳng trách địa vị thân phận lại cao đến vậy!"
"Cái gì? Bạn trai của Liễu Thanh Thanh á?", Hồ Thúy Hoa kinh ngạc, người đàn ông kia trông kém cỏi vậy mà là bạn trai của Liễu Thanh Thanh sao?
Bạn trai của người giàu nhất cả nước sao!
"Nhưng mà lúc nãy cậu ta đi cùng người phụ nữ khác mà!"
"Đúng vậy! Tiếc là chúng ta không vào được, nếu không chụp ảnh quay phim lại nhất định sẽ khiến cậu ta chết chắc!"
"Không được, cậu ta đi cùng người phụ nữ kia mặc dù cùng mua đồ, nhưng không thân mật, chúng ta cho dù có quay phim chụp hình lại thì cũng chẳng có nghĩa lý gì!"
Hai người thương lượng với nhau một lúc, hình như đúng là như vậy.
Cứ như vậy đúng là chẳng có nghĩa lý gì, cho dù có chụp lại được thì nói lên được điều gì chứ? Trừ phi phải là ảnh thân mật của hai người mới được.
Doãn Gia Minh nghĩ một lúc, cảm thấy hơi không vui.
"Anh có thể liên lạc được với tổng giám đốc Liễu, nhưng trong tay anh không có chứng cứ, chúng ta nghĩ cách xem sao".
Hồ Thúy Hoa đột nhiên nói: "Đúng rồi, chẳng phải có ngõ Yên Hoa sao? Để cậu ta đi vào trong ngõ Yên Hoa là có chứng cứ ngay!"
Doãn Gia Minh mắt sáng lên như đèn pha, đúng rồi, có lý lắm.
Ngõ Yên Hoa là phố đèn đỏ, đàn ông thường đến mấy nơi này, nhiều người phụ nữ cũng biết nơi ấy làm cái gì, nên đều canh chừng cấm chồng mình đến đó.
Nếu như chụp được ảnh Tần Lâm đi vào đó, gửi cho Liễu Thanh Thanh thì đúng là thú vị.
Kế hoạch này không tồi, Doãn Gia Minh nhíu mày: "Nhưng mà làm sao thì mới có thể khiến cậu ta đi vào trong đó?"
Hồ Thúy Hoa nghĩ một lúc: "Em có cách này, anh chờ em chút!"
Nói xong hai người ở trên xe đỗ cách phòng giao dịch bất động sản không xa.
Một lúc sau, Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi mua xong nhà, đi ra từ bên trong, lên xe, Doãn Gia Minh lén đi theo sau.
Chẳng mấy chốc, Tần Lâm đã đưa Diệp Vãn Nhi về nhà, Tần Lâm chuẩn bị lái xe rời đi.
Vừa khởi động xe đột nhiên một người đội mũ đi qua, kẹp vào xe của Tần Lâm một tờ giấy, sau đó vội vàng rời đi.
Nhìn thấy mấy chữ bên trên, Tần Lâm sững sờ.
"Trong tay tôi có ảnh khiếm nhã của bạn gái anh, nếu như muốn lấy về thì đến số 1000 đường Thâm Quyến!"
Nhìn thấy tờ giấy này, Tần Lâm vội vàng xuống xe, tìm tứ phía, nhưng không tìm được bóng người kia.
Tờ giấy này khiến Tần Lâm mơ hồ, anh nhíu mày suy nghĩ một lúc.
Hình khiếm nhã của bạn gái?
Khoa học bây giờ quá phát triển, khéo là do paparazzi chụp trộm trong khách sạn, vậy nên anh không thể không tin.