Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1753:

 

Đấu với ông ta, chí ít cũng không dễ dàng bị giết chết nữa.

 

“Tôi là ai có gì quan trọng sao?”

 

Sắc mặt Dương Chấn tràn ngập ý muốn giết người: “Tôi chỉ muốn lấy mạng Lưu lão quái! Nếu không phải tại ông ta, ông Chiến đã không phải chết!”

 

Gã đàn ông trung niên cho rằng, Dương Chấn sẽ không nói cho ông ta biết thân phận chân thật của mình.

 

Nhưng ông ta không biết, ngay chính bản thân Dương Chấn cũng không rõ thân phận của mình ra sao.

 

Anh vốn cho răng gia tộc Vũ Văn ở Yến Đô là nhà của mình, Vũ Văn Cao Dương – người đứng đầu gia tộc đó chính là bố mình.

 

Nhưng sau này, anh mới biết, Vũ Văn Cao Dương không phải bố đẻ của anh, năm ấy mẹ anh kết hôn với Vũ Văn Cao Dương thì đã mang thai anh rồi.

 

“Hừ!”

 

Gã đàn ông trung niên kia hừ lạnh một tiếng: “Đồ không biết lượng sức mình!”

 

Vừa dứt lời, hơi thở võ thuật trên người ông ta đột nhiên mạnh thêm, ông ta ngạo nghẽ nhìn Dương Chấn, nói: “Ranh con, tuổi còn trẻ đã có thực lực võ thuật cỡ này đúng là không dễ”.

 

“Nhưng muốn cướp Lưu lão quái trong tay tôi thì tuyệt đối không có khả năng!”

 

Dương Chấn chẳng buồn dài dòng thêm nữa, chân anh thoáng di động, một lần nữa lao về phía ông ta, như muốn nhất quyết giết bằng được Lưu lão quái.

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Hai người điên cuồng so chiêu, uy lực võ thuật của họ gần như đã bao trùm cả Yến Đô.

 

Đám người cầm quyền của các thế lực lớn đang đứng cách bọn họ cả trăm mét, ai nấy đều hết sức căng thẳng.

 

Sức mạnh của Dương Chấn đã vượt xa tưởng tượng của họ.

 

Bọn họ còn cho rằng, dù không chết nhưng Dương Chấn cũng sẽ bị người đàn ông trung niên kia đánh trọng thương, nhưng thật bất ngờ, Dương Chấn không chỉ không bị thương, trái lại càng đánh càng mạnh.

 

“Chuyện này rốt cuộc là sao? Chẳng phải Dương Chấn đã dốc kiệt sức rồi cơ mà? Vì sao còn có thể phát huy thực lực mạnh cỡ đó?”

 

Bọn họ càng xem càng bối rối.

 

Bọn họ còn đang chờ xem Dương Chấn bị giết, nhưng kết quả lại thấy Dương Chấn càng mạnh hơn.

 

“Tôi lại đang muốn đợi xem, lát nữa các cao thủ đứng đầu của các vị đấu với cậu Thanh thế nào’.

 

Đoàn Vô Nhai châm chọc nói.

 

Thượng Quan Nhu cũng nở nụ cười: “Thần Cảnh đấu với Siêu Phàm Cảnh, cháu chưa thấy bao giờ’.

 

“Chú cũng chưa được thấy bao giờ, nhưng hôm nay có lẽ sẽ được mở mang kiến thức đôi chút đấy”.

 

Đoàn Vô Nhai cười nói: “Chỉ có điều, chú đang thắc mắc, cao thủ Thần Cảnh có thể chống đỡ cao thủ Siêu Phàm Cảnh được bao lâu nhỉ?”

 

“Cháu đoán, chắc chừng mười giây!”

 

Thượng Quan Nhu nói.

 

Đoàn Vô Nhai lắc đầu: “Quá lâu, một giây cũng đã là quá lâu”.

 

Cuộc hội thoại của hai người lọt tới tai đám người Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp cùng đám cao thủ của Hiệp hội Võ thuật, sảc mặt bọn họ trở nên khó coi tột đỉnh.

 

Nếu Dương Chấn thật sự có thể đánh bại gã đàn ông trung niên cao to kia thì dù không đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Cảnh, sức chiến đấu của anh cũng đã ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK