Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1118:

 

Lúc này Quan Hồng Nghị mới định thần lại và gật đầu lia lịa cảm ơn.

 

Đúng lúc này, một chiếc xe sang trọng khác cũng đỗ lại ở cửa, lại là một ông già mặc bộ đồ vải cũng được dìu xuống xe.

 

Ông già trông vô cùng xanh xao, dựa vào một cây gậy gỗ bình thường.

 

“Bỏ tôi ra!”

 

Khi hai tùy tùng định đỡ lão ta thì bị lão ta quát.

 

Tuy nhiên, ngay sau khi người tùy tùng buông tay, lão ta liền loạng choạng và suýt ngã xuống đất.

 

“Tránh sang một bên!”

 

Người tùy tùng muốn bước tới thì lại bị lão ta quát tiếp.

 

Lão ta chống gậy, bước đi hơi loạng choạng nhưng vẫn nhất quyết tự mình bước đi.

 

“Bố!”

 

“Ông nội!”

 

Sau khi Khương Long Phi và Khương Lực nhìn thấy ông già thì liền đồng thanh kêu lên.

 

“Chủ nhà họ Khương, Khương Hùng!”

 

Có người kêu lên, rõ ràng là đã nhận ra thân phận của ông già.

 

Đó là Khương Hùng, người đứng đầu gia tộc họ Khương.

 

Ở Vương thành Quan, thực lực của họ chỉ đứng sau Vương tộc họ Quan.

 

Hơn nữa lão ta có thân phận rất cao, cho dù là Quan Vương cũng phải nể lão ta vài phần.

 

Vì Quan Vương đích thân tới đây nên nhiều lãnh đạo quyền lực hàng đầu ở Vương thành Quan cũng lần lượt kéo đến.

 

Lúc này thấy Khương Hùng xuất hiện, đám đông không khỏi thể hiện sự kinh ngạc.

 

Không phải vì lý do nào khác, mà nghe đồn nhiều năm trước Khương Hùng đã bị bệnh nặng nằm liệt giường, thế mà giờ lại xuất hiện trước mặt mọi người, tuy rằng bước đi run rẩy, nhưng vẫn đứng để bước tới.

 

“Phụp!”

 

Khương Hùng đi thẳng vào đến cổng sân thì đột nhiên quỳ gối, nói lớn về phía sân: “Khương Hùng – tội nhân ở biên giới phía Bắc không dạy dỗ tốt được con cháu của mình, đặc biệt đến đây xin được ban cho cái chết!”

 

“Cái gì?”

 

“Khương Hùng đến để xin được chết sao?”

 

“Sao có thể như thế chứ? Ông ấy là chủ của nhà họ Khương, nghe đồn còn xuất thân từ chiến vực. Năm xưa đã từng lập được nhiều chiến công hiển hách trên chiến trường. Cho dù là Quan Vương cũng chưa chắc đã có thể ban cái chết cho Khương Hùng!”

 

“Khương Hùng xin được ban cho cái chết, rốt cuộc là xin ai đây? Lẽ nào là đang xin Quan Vương?”

 

 

Lúc này tất cả mọi người của các gia tộc thấy vậy đều hết sức kinh ngạc.

 

Ngay cả đồng tử của Quan Vương lúc này cũng đột nhiên co rút lại, vô thức nhìn sang người thanh niên bên cạnh mình.

 

Lão ta đã đoán và nghi ngờ thân phận của Dương Chấn từ lâu, chỉ là vẫn không dám chắc chắn mà thôi.

 

Dù sao thì thân phận của Tướng quân ở biên giới phía Bắc như lời đồn cũng vô cùng bí mật. Cho đến bây giờ đều không có tin tức cụ thể nào về Tướng quân ở biên giới phía Bắc.

 

Lão ta chỉ có thể đoán rằng Dương Chấn là Tướng quân ở biên giới phía Bắc thông qua sức mạnh đáng sợ của Dương Chấn thôi.

 

Lúc này, Khương Hùng đã từng trở về từ biên giới phía Bắc lại đích thân tới đây, lập tức quỳ xuống cầu xin cái chết.

 

Mặc dù Khương Hùng không nói xin ai ban cho cái chết, nhưng Quan Vương biết rằng Khương Hùng đang cầu xin Dương Chấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK