Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1526:

 

Cao thủ nhà họ Tào ban nãy còn chiếm ưu thế, bây giờ phải lùi lại liên tục.

 

Cảnh tượng này làm đám gia tộc chọn nhà họ Tào cực kỳ khiếp sợ, lòng càng hối hận hơn.

 

Một câu thôi đã có thể kích thích sức chiến đấu của tám cao thủ, cuối cùng chàng trai trẻ này là ai?

 

Sắc mặt Tào Việt cũng âm u đến cực đỉnh, đôi mắt loé lên lạnh lẽo, tự lẩm bẩm: “Tại sao phải ép tôi? Tại sao phải ép tôi?”

 

Ầm!

 

Dứt lời, một hơi thở kinh khủng bộc phát từ cơ thể lão ta.

 

“Thần Cảnh!”

 

Dương Chấn nheo mắt, lúc này, anh lại cảm nhận được trên người Tào Việt có hơi thở của cao thủ Thần Cảnh.

 

“Ra đây hết đi!”

 

Tào Việt chợt hét vào không khí.

 

Trong giây lát, vài hơi thở kinh khủng ập về phía nhà họ Tần.

 

Một người!

 

Hai người!

 

Ba người!

 

Trong nháy mắt, ba bóng hình kinh khủng đáp xuống, trên người ai nấy đều toát ra hơi thở bán bộ Thần Cảnh.

 

Khoảnh khắc này, người nhà họ Tần hoàn toàn tuyệt vọng, một cao thủ Thần Cảnh, ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh. Nhà họ Tào lại cất giấu một đội hình lớn mạnh như vậy.

 

Mà nhà họ Tần mạnh nhất chỉ có Vũ Liệt mới bước vào bản bộ Thần Cảnh.

 

Người nhà họ Tần tuyệt vọng, còn đám chủ gia tộc vừa chọn đứng về phe nhà họ Tào lại vô cùng kích động. Chỉ có đàn áp nhà họ Tần mới có thể bảo đảm bọn họ không liên lụy.

 

Dương Chấn có dám ra đây đấu một trận không?”

 

Tòa Viết tiến lên một bước, đôi mắt lạnh lùng nhìn Dương Chấn quát.

 

Giờ phút này, ánh mắt mọi người đổ dồn lên Dương Chấn, ai nấy đều khiếp sợ. Không ai có thể ngờ rằng Tào Vương mạnh mẽ lại muốn đấu với Dương Chấn một trận.

 

Đặc biệt là những chủ gia tộc đó, họ càng ngạc nhiên hơn. Trông Dương Chấn chưa đến ba mươi tuổi, dù có địa vị đi chăng nữa thì sao?

 

Tào Việt của bây giờ, khí thế trên người có khi đã lên đến Thần Cảnh.

 

Những chủ gia tộc đó có một suy nghĩ hoang đường, cứ như một anh chàng thanh niên đòi đấu với một cậu bé lên ba vậy.

 

Chỉ có tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ mà Dương Chấn đã dấn đến là biết Tào Việt đang tự tìm đường chết.

 

Họ tận mắt nhìn thấy cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành rơi vào tay Dương Chấn, không chịu nổi một chiêu, huống chi là cao thủ mới bước vào Thần Cảnh như Tào Việt?

 

“Dương Chấn, cháu không cần phải đấu với ông ta, đây là chuyện giữa chúng ta và nhà họ Tào. Bây giờ cháu dẫn bố vợ cháu rời khỏi đây đi, chúng ta sẽ liều mạng ngăn cản Tào Việt”.

 

Tần Đức Chính vội vàng ngăn cản, ông cụ không biết Dương Chấn mạnh đến nhường nào nhưng có thể cảm nhận được, Tào Việt của hiện tại đã bước vào Thần Cảnh.

 

Dương Chấn lắc đầu nhẹ nhàng, từ từ đứng lên, ánh mắt nhìn Tào Việt: “Ông có chắc là ông muốn đấu với tôi không?”

 

“Cậu không dám à?”

 

Tào Việt lạnh giọng nói, giọng đầy khiêu khích.

 

“Được, nếu ông đã muốn chết, tôi tác thành cho ông!”

 

Dương Chấn dứt lời rồi cất bước về phía Tào Việt.

 

“Dương Chấn, đừng! Ông ta đang khích tướng, muốn cháu tới chịu chết đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK