Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Y khiếp sợ một lúc rồi dần tỉnh táo lại. Trông thấy các bảo vệ ngã dưới đất, cô ta rất áy náy.

 

Nếu cô ta không ra lệnh cho bọn họ đuổi người đi, bọn họ sẽ không bị đánh thê thảm như vậy.

 

“Người đẹp, bảo vệ của cô không đủ để bọn tôi nhét kẽ răng!”

 

Bạch Tuấn Hào cười nói: “Bây giờ cô còn muốn đuổi tôi ra ngoài nữa không?”

 

“Rốt cuộc anh muốn gì?”

 

Tần Y đỏ bừng mắt, uất ức muốn bật khóc.

 

Cô ta muốn giải quyết chuyện này, thế nhưng năng lực không đủ, còn liên lụy nhiều bảo vệ như vậy.

 

“Hết cách rồi, chủ tịch của các cô quá phách lối. Tôi tự tới tìm anh ta không chịu gặp, còn muốn tôi cút đi”.

 

Bạch Tuấn Hào giơ tay cười bảo: “Tôi định xông vào đánh chủ tịch của các cô thành chó chết. Nhưng gặp được người đẹp như cô, tôi đã đổi ý”.

 

“Tôi không đánh chủ tịch của cô nữa, chỉ cần cô chịu theo tôi đến khách sạn tâm sự một đêm, sau đó bảo chủ tịch của cô ngoan ngoãn quỳ xuống xin tôi tha thứ, tôi có thể không so đo với các người”.

 

Tần Y cắn chặt răng. Cô ta biết Dương Chấn rất mạnh, nhưng đối phương là người của Vương tộc, còn có hai vệ sĩ khủng bố bảo vệ.

 

Cô ta lo lắng Dương Chấn không giải quyết được phiền phức này, lòng nóng như lửa đốt.

 

Muốn gọi Dương Chấn tới giải quyết, lại sợ anh bị thương.

 

“Xảy ra chuyện gì?”

 

Trong lúc Tần Y đang lo lắng bất an, một giọng nói thô kệch bỗng vang lên.

 

Dáng người cao lớn của Mã Siêu xuất hiện.

 

“Anh Siêu!”

 

Tần Y lập tức mừng rỡ, chỉ vào Bạch Tuấn Hào nói: “Bọn họ tới gây sự, nói là người của Vương tộc họ Bạch”.

 

Mã Siêu nhìn qua một lượt, lập tức hiểu ra, sắc mặt tối sầm.

 

“Vương tộc họ Bạch?”

 

Anh ta đột nhiên bật cười khinh bỉ: “Từ khi nào nhà họ Bạch lại đẻ ra cái loại phá nhà như mày? Dám tới tập đoàn Nhạn Chấn gây sự, bọn mày chê tiền nhiều không có chỗ tiêu à?”

 

“Mày, mày nói cái gì? Mày chửi tao là loại phá nhà sao?”

 

Bạch Tuấn Hào nổi trận lôi đình, chỉ vào Mã Siêu lớn tiếng chất vấn.

 

“Sao hả? Tao nói mày là loại người đấy không đúng à? Tao hiểu rồi, ý mày là mày không phải người”.

 

Mã Siêu nhếch mép cười xấu xa nói.

 

“Chết tiệt! Sao mày dám chửi tao? Chết đi!”

 

Bạch Tuấn Hào nổi giận hét lên: “Đánh nó tàn phế cho tao!”

 

Hai gã vệ sĩ lập tức lao vọt tới chỗ Mã Siêu.

 

“Anh Siêu cẩn thận!”

 

Tần Y hốt hoảng hô lên.

 

Vừa nãy cô ta đã chứng kiến thực lực của hai gã vệ sĩ kia, lo Mã Siêu sẽ bị thương.

 

Nhưng cô ta lên tiếng quá muộn.

 

Bởi vì tốc độ của hai gã vệ sĩ nhà họ Bạch quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Mã Siêu, đồng loạt tung nắm đấm.

 

Đám nhân viên của tập đoàn Nhạn Chấn đang vây xem đều vô thức nhắm mắt lại, không dám nhìn chuyện sắp xảy ra.

 

Lúc nãy hai gã vệ sĩ kia có thể đánh bại mười mấy bảo vệ của tập đoàn Nhạn Chấn chỉ trong mấy giây ngắn ngủi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK