Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1347:

 

“Bây giờ cô mới biết sai sao? Muộn rồi!”

 

Tôn Húc đẩy Tôn Chí Kiều ra và gọi điện thoại mà chẳng hề do dự.

 

“Bác cả, đừng mà!”

 

Tôn Chí Kiều lại muốn xông lên ngăn cản như đã phát điên.

 

Lần này, cô ta còn chưa kịp xông tới đã bị hai bảo vệ nhà họ Tôn ngăn lại.

 

Mà lúc này, cuộc gọi của Tôn Húc đã được kết nối: “Cậu Trí, Tần Xương chết rồi!”

 

Tào Trí đã rời khỏi nhà họ Tôn từ lâu. Sau khi nghe thấy Tôn Húc nói vậy, hắn ta giả vờ chấn động nói: “Ông nói gì? Tần Xương chết rồi à? Hôm qua chúng tôi vẫn còn ăn cơm chung, sao hôm nay đã chết vậy?”

 

“Cậu Tào, có một số việc, cho dù tôi không nói thì chắc cậu cũng biết rõ”.

 

Tôn Húc trầm giọng nói: “Tôi gọi điện cho cậu không phải muốn truy cứu gì, chỉ muốn nói cho cậu biết, nếu tôi có thể nghi ngờ cậu thì người khác tất nhiên cũng có thể nghi ngờ cậu”.

 

“Dù sao Tần Xương cũng là người của nhà họ Tần ở Vương thành Tào, giữa Vương tộc họ Tào và Dương Chấn còn có ân oán”.

 

“Mà nhà họ Tôn đã thần phục cậu từ lâu”.

 

“Cậu nói xem, nếu cậu là Dương Chấn, sau khi phân tích như vậy, cậu ta sẽ nghĩ thế nào?”

 

Tôn Húc nói rất nghiêm túc.

 

Mà ở bên kia điện thoại, sau khi Tào Trí nghe Tôn Húc nói vậy thì sắc mặt lập tức trở nên thâm trầm.

 

Hắn ta im lặng một lúc lâu rồi đột nhiên hỏi: “Ông đang chất vấn tôi à?”

 

Lúc này, không ngờ Tôn Húc chẳng sợ hãi, vô cùng bình tĩnh nói: “Cậu Trí, không phải tôi muốn chất vấn cậu mà tất cả những điều này đều chỉ thẳng về phía cậu”.

 

“Bây giờ tôi gọi điện thoại cho cậu chỉ muốn thương lượng kế sách ứng phó với cậu chứ không phải tranh luận gì cả”.

 

“Dù sao, nhà họ Tôn đã bước lên thuyền của Vương tộc họ Tào từ lâu, bây giờ muốn rời đi, sợ rằng chỉ có nhà họ Tôn bị phá hủy!”

 

“Tôi có thể nói cho cậu biết, không chỉ Tần Xương chết mà ba gã cao thủ hàng đầu cũng đã chết rồi”.

 

“Quan trọng là Dương Chấn còn phải bảo vệ bố vợ bị thương nặng và con gái đã hôn mê”.

 

Tôn Húc chỉ nói vài câu như thế lại tiết lộ với Tào Trí rất nhiều tin tức quan trọng.

 

“Tôi ở nhà họ Tôn chờ cậu đến!”

 

Tôn Húc thấy Tào Trí không nói lời nào thì biết hắn ta cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Ông ta bỏ lại một câu rồi cúp máy.

 

Sắc mặt Tào Trí vô cùng nặng nề khi nghe được tiếng cúp máy trong điện thoại.

 

Đương nhiên hắn ta hiểu ý của Tôn Húc. Dương Chấn có thể bảo vệ bố vợ và con gái, còn giết chết ba gã sát thủ hàng đầu, điều này đã chứng minh thực lực của anh rất mạnh.

 

Mà người bị giết không chỉ là ba gã sát thủ, còn có cả Tần Xương.

 

Người khác có thể không biết thân phận của Tần Xương nhưng Tào Trí lại biết rất rõ. Ông ta là người xuất sắc nhất trong thế hệ trung niên của nhà họ Tần – gia tộc quyền quý hạng nhất trong Vương thành Tào, cũng là nhân vật quan trọng có hy vọng trở thành người thừa kế của nhà họ Tần.

 

Không chỉ vậy, Tần Xương chỉ mới bốn mươi bảy tuổi đã đạt đến thực lực Vương Cảnh trung kỳ, thiên phú võ đạo rất tốt. Dù sao Tào Vương – cao thủ số một của Vương thành Tào cũng chỉ là Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Mà cao thủ mạnh nhất của mấy gia tộc quyền thế nhất phía dưới Vương tộc họ Tào cũng chỉ đạt tới Vương Cảnh hậu kỳ.

 

Tần Xương là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ đã chứng tỏ thiên phú võ đạo của ông ta.

 

Nhưng Tôn Húc vừa nói cho hắn ta biết Tần Xương cũng bị giết chết.

 

Thông qua việc này để phân tích, có thể xác định được thực lực của Dương Chấn ít nhất phải là Vương Cảnh hậu kỳ.

 

“Khốn kiếp!”

 

Tào Trí rất tức giận, chẳng biết đang mắng Dương Chấn hay Tôn Húc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK