Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2407:

 

Một chưởng, núi lở`đất rung!

 

Một chưởng, khí thế đánh bay chúng cao thủ!

 

Đây là khí thế mà con người có thể bộc phát ra sao?

 

Còn ở trên đỉnh Hoàng Sơn, sau khi Dương Chấn và người bảo vệ Hoàng tộc đấu chưởng với nhau thì khí thế võ thuật kinh khủng lan rộng ra khắp toàn bộ cánh tay của anh, như muốn tàn phá hết mọi thứ trong cơ thể.

 

Cảm nhận được đối phương đang đè ép bằng khí thế võ thuật, Dương Chấn cũng không do dự chút nào, đột nhiên giơ chân ra sức giãm một cái.

 

Nương theo khí kình tấn công của người bảo vệ Hoàng tộc, người anh đột nhiên vút lên cao, bay về phía sau mấy chục mét mới giải trừ được hơn phân nửa khí thế.

 

Chỉ có điều cho dù đã lập tức nương nhờ vào khí thế của đối phương mà thực hiện động tác rút lui ra phía sau, thực lực của đối phương thật sự quá mạnh nên vẫn khiến cho Dương Chấn bị thương.

 

“Hửm?”

 

Tất nhiên người bảo vệ Hoàng tộc cũng cảm nhận được Dương Chấn không phải hoàn toàn bị sức mạnh của mình đánh bay mà là bản thân anh cũng dốc hết sức lực để lui lại.

 

Nhưng điều khiến cho lão ta kinh ngạc chính là bản thân dùng sức mạnh của mình để bộc phát ra một đòn nặng như vậy mà lại không thể lập tức giết chết Dương Chấn, dường như cũng chỉ khiến cho Dương Chấn bị thương thôi.

 

Nhưng đó cũng chỉ có thể xem là vết thương nhẹ, không mấy ảnh hưởng đến thực lực của Dương Chấn.

 

“Cậu là con cái nhà ai, thuộc gia tộc Cổ Võ nào?”

 

Lần này người bảo vệ Hoàng tộc không tiếp tục ra tay với Dương Chấn nữa mà chỉ hỏi.

 

Lão ta thấy tuổi còn trẻ như vậy mà có thể có được thực lực kinh khủng như thế này, trừ khi là người kiệt xuất yêu nghiệt nhất trong gia tộc Cổ Võ mới có thể mạnh đến như vậy.

 

Lão ta chỉ là người bảo vệ Hoàng tộc nên không biết rõ hết tất cả chuyện xảy ra ở bên ngoài, tất nhiên cũng sẽ không biết thân thế của Dương Chấn.

 

Dương Chấn không để ý đến người bảo vệ Hoàng tộc, không phải vì anh không muốn mà là vì sau khi dính phải đòn tấn công mạnh của đối phương, anh cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều bị lệch vị trí, nghẹn một ngụm máu ở lồng ngực, chỉ sợ rằng nếu nói chuyện thì sẽ phải phun ra ngoài. b Dương Chấn lập tức vận chuyển phép hô hấp Tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh đến mức cao nhất, tần suất hít thở cực kỳ nhịp nhàng như để anh hấp thu năng lượng trong trời đất, máu tươi muốn phun ra ở trong lồng ngực cũng từ từ được ép trở về.

 

“Người bảo vệ, cậu ta không phải người của gia tộc Cố Võ mà chỉ là một người bình thường, không biết trên người cậu ta xảy ra chuyện gì mà chỉ trong vòng sáu năm đã từ một người bình thường phát triển được như hôm nay”.

 

“Thưa ngài, nhất định cậu ta có cất giấu bí mật rất lớn, nếu như có thể biết được bí mật này thì chäc chản thực lực của ngài cũng sẽ tăng vọt”.

 

Diệp Lâm vội vàng mở miệng nói, chỉ vài ba câu đã biến Dương Chấn thành một người chứa đầy bí mật.

 

Quả nhiên lời nói này khiến cho vẻ mặt của người bảo vệ Hoàng tộc khẽ thay đổi, lập tức vung một chưởng về phía Diệp Lâm làm thân thể của lão ta bị đánh bay.

 

“Tôi đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc, bảo vệ cho Hoàng tộc bất diệt mà lại ngấp nghé bí mật của một thằng nhóc hay sao?”

 

Người bảo vệ Hoàng tộc tức giận chất vấn.

 

Diệp Lâm bị dọa đến run rẩy toàn thân, liên tục nói xin lỗi: “Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi ngài, tôi sai rồi, tôi không dám nói lung tung nữa!”

 

“Hừ! Còn dám nói lung tung nữa thì tôi sẽ giết ông!”, người bảo vệ Hoàng tộc lạnh lùng dọa dẫm.

 

Nhìn dáng vẻ của lão ta có vẻ như oai phong lãm liệt nhưng ở chỗ sâu trong ánh mắt lại lóe lên tỉa sáng tham lam. Lão ta vốn còn kiêng dè Dương Chấn có bối cảnh gia tộc Cổ Võ, không ngờ anh chỉ là một người bình thường mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK