Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1374:

 

Tần Nhã biết Dương Chấn sẽ không bao giờ phản bội mình, thế nhưng trong cơn giận dữ, cô vẫn không nhịn được nói ra câu này.

 

“Bố không cần con với mẹ nữa à?”

 

Bỗng trong điện thoại truyền ra tiếng nghẹn ngào của Tiêu Tiêu.

 

Dương Chấn đang lái xe nghe thấy Tần Nhã chất vấn và tiếng con gái khóc nức nở, cảm thấy trái tim như bị một lưỡi dao sắc nhọn đâm mạnh vào.

 

“Dương Chấn, chúng ta ly hôn đi!”

 

Tần Nhã bỗng nói.

 

Ầm!

 

Câu nói này khiến Dương Chấn bị đả kích cực lớn, cả người như bị sét đánh phanh gấp lại.

 

Lốp xe ma sát trên mặt đất vang lên âm thanh chói tai. Trong không khí bốc lên mùi cao su nồng nặc.

 

Dương Chấn khó nhọc hỏi: “Em, em nói gì? Ly hôn?”

 

“Kít!”

 

Dương Chấn vừa dứt lời, một chiếc xe tải hạng nặng bỗng lao thẳng về phía xe của anh. Tiếng va chạm động trời vang lên, xe Dương Chấn bay thẳng lên trời lộn mấy vòng.

 

“Kít!”

 

Mấy giây sau lại vang lên tiếng va chạm đinh tai nhức óc. Xe của Dương Chấn nặng nề đâm vào vách núi. Một đống đá lớn từ trên đỉnh núi lăn xuống, nhanh chóng che lấp cả chiếc xe.

 

“Tút, tút, tút…”

 

Ở dinh thự Vân Phong, sau khi Tần Nhã vừa nói muốn ly hôn xong  liền nghe được tiếng va chạm vang lên kịch liệt, sau đó là tiếng điện thoại báo bận.

 

“Dương Chấn! Dương Chấn! Anh sao rồi? Mau nói chuyện đi?”

 

Tần Nhã sững sờ, lúc nói chuyện giọng nói cũng cực kỳ run rẩy.

 

Lúc nãy Dương Chấn nói cho cô biết, anh đang lái xe.

 

Cô không phải đồ ngốc, tiếng va chạm truyền từ loa điện vừa rồi chắc chắn là tiếng va chạm của tai nạn xe.

 

“Chị, có chuyện gì vậy?”

 

Lúc này Tần Y cũng ngừng khóc, thấy cả người Tần Nhã run lẩy bẩy, cô ta cũng sửng sốt, vội vàng bước tới đỡ Tần Nhã sắp ngã xuống.

 

Nhưng dù Tần Y có hỏi thế nào, Tần Nhã vẫn cứ không trả lời. Thân thể cô run cầm cập, nước mắt như lũ tràn đê, ướt đẫm cả khuôn mặt.

 

Không phải Tần Nhã không muốn nói, mà do cô phát hiện ra bên chỗ Dương Chấn đã xảy ra chuyện. Lúc này cô chỉ cảm thấy cả người xụi lơ, thậm chí không còn sức để nói chuyện.

 

“Oa…Bố, con muốn bố!”

 

Tiêu Tiêu vốn đang an ủi Tần Y, không biết tại sao bỗng khóc ré lên.

 

“Chị, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chị đừng khóc nữa, mau nói cho em biết đi!”

 

Tần Y nhất thời cuống lên.

 

Tần Nhã chỉ rơi lệ, không nói câu nào, Tiêu Tiêu cũng ngồi bên cạnh khóc lớn.

 

Điều này khiến Tần Y có dự cảm chẳng lành, trong lòng lo lắng tột độ.

 

Thấy Tần Nhã và Tiêu Tiêu như thế này, Tần Y cũng luống cuống, không thèm để ý đến bạt tai sáng nay của Dương Chấn, cô ta lấy điện thoại ra định gọi cho Dương Chấn.

 

Nhưng cô ta đã gọi liên tục vài cuộc điện thoại mà vẫn không liên lạc được.

 

“Chồng ơi! Anh ơi!”

 

Tần Nhã bỗng hoàn hồn, đứng dậy lao ra khỏi biệt thự.

 

“Chị, chị muốn đi đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK