Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2039:

 

“Không nghe lời thì giết!”

 

“Rầm!”

 

Anh vừa nói xong thì võ lên bàn một phát.

 

Trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người, chiếc bàn cứng vô cùng kia xuất hiện một dấu tay.

 

Nhìn dấu tay trên bàn họp, đám giám đốc điều hành sợ mất mật, nét mặt của ai cũng đầy hãi sợ.

 

Những tay giám đốc đi theo Hoàng Lỗi càng kinh hoàng hơn, thân thể run rẩy không kìm lại được.

 

Họ đều là người bình thường, chưa từng chính mắt nhìn thấy sức mạnh của người luyện võ.

 

Mà nếu để họ được chứng kiến sức mạnh chân chính của anh thì có khi còn sợ hơn.

 

“Dương Chấn, mày đúng là ngông cuồng!”

 

Giữa lúc đó, đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên ở cửa phòng họp. Một người trung niên đi vào, sau lưng còn có một ông lão tóc hoa râm.

 

Người trung niên vừa lên tiếng là Hoàng Lõi, Dương Chấn vừa nhìn đã nhận ra.

 

Còn ông lão tóc bạc sau lưng ông ta thì mang trên mình khí thế của một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Rõ ràng ông lão này là người của nhà họ Tưởng ở Hoàng thành Long, nếu không thì một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong không thể đi theo sau Hoàng Lỗi như tùy tùng thế được.

 

“Có tôi ở đây, không ai có thể đuổi mọi người đi, Hoàng Lỗi nhìn thẳng vào mắt Dương Chấn, hiển nhiên ông ta nói câu này với những giám đốc điều hành đã chọn theo mình.

 

“Hoàng Lỗi!”

 

Lạc Khải giận dữ quát: ‘Ông có biết mình đang nói gì không?”

 

“Ông câm miệng lại cho tôi!”

 

Hoàng Lỗi nói: “Đừng nghĩ răng Dương Chấn đã quay lại là có thể ra mặt giúp ông. Để ông đây nói cho mà nghe, Dương Chấn không về thì còn sống, tới đây thì chết chắc rồi!”

 

“Hiện giờ cả Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp đều đang đuổi bắt cậu ta, có lẽ người của hai Hoàng tộc lớn này đã hay tin, đang trên đường tới tập đoàn Nhạn Chấn cũng nên”.

 

Dương Chấn không lên tiếng, chỉ hờ hững nhìn Hoàng Lỗi như một tên hề.

 

Thấy ông ta xuất hiện, những giám đốc điều hành định ra ngoài đều dừng lại, khiêu khích nhìn Dương Chấn.

 

Anh không hề quan tâm đến những người thấp kém kia, híp mắt nhìn Hoàng Lỗi, nói: ‘Cho dù Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp tới đây cũng không làm gì được tôi, huống chỉ là ông”.

 

Bị Dương Chấn nhìn chằm chằm, người Hoàng Lỗi run lên. Nhưng nghĩ đến việc nhà họ Tưởng đã hứa hẹn sẽ cho mình một số lợi ích, nõi sợ hãi trong lòng ông ta lập tức tan thành mây khói.

 

“Dương Chấn, mày đúng là gan to băng trời, lời lẽ ngông cuồng thế này mà cũng dám nói ra.

 

Mày chết chắc rồi!”

 

Hoàng Lỗi trêu cợt nói.

 

“Bớt nói nhảm, để lại lời trăng trối đi, tôi sẽ tiễn ông lên đường!”

 

Dương Chấn lạnh giọng nói.

 

“Ha ha!”

 

Hoàng Lõi cười phá lên: “Dương Chấn, mày đúng là không biết trời cao đất dày, nghĩ mình là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Chấn nên có thể vềnh váo trước mặt tao à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK