Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1016:

 

Trước khi đi, ông ta còn hiền từ nhìn Tiêu Tiêu nói: “Ông Bạch phải đi rồi. Trước khi đi, ông tặng cháu một món quà nhỏ nhé”.

 

Dứt lời, Bạch Khánh gỡ một con búp bê nhỏ trên chìa khóa xe ra.

 

Vừa rồi Bạch Khánh để chìa khóa xe trên bàn ăn. Thỉnh thoảng Tiêu Tiêu lại liếc nhìn con búp bê nhỏ đó, rõ ràng rất thích.

 

Bây giờ nghe Bạch Khánh nói muốn tặng búp bê cho mình, gương mặt nhỏ nhắn của Tiêu Tiêu tràn đầy kích động, nhưng vẫn e ngại liếc nhìn Tần Nhã.

 

“Cảm ơn ý tốt của ông, nhưng mà không cần đâu”.

 

Tần Nhã vội vàng nói.

 

Bạch Khánh cười bảo: “Chỉ là một con búp bê thôi mà, không đáng bao nhiêu tiền. Cô bé này thích nó như vậy, tôi tặng cho cô bé là được”.

 

“Tiêu Tiêu, con mau cảm ơn ông Bạch đi”.

 

Tần Nhã không biết nói gì, đành phải đồng ý.

 

Tiêu Tiêu nhận được quà, vui vẻ nhìn Bạch Khánh, nũng nịu nói: “Cảm ơn ông Bạch!”

 

“Không cần khách sáo! Tiêu Tiêu ngoan lắm!”

 

Nói rồi, Bạch Khánh dịu dàng nhéo má Tiêu Tiêu, vẻ mặt cưng chiều.

 

Thấy Bạch Khánh và vợ hiền hòa như vậy, cô gái thiện lương này thực sự tưởng bọn họ quý Tiêu Tiêu.

 

Dương Chấn lập tức im lặng. Tần Nhã tưởng anh giận, cuống quýt hỏi: “Có phải anh biết chuyện gì rồi không?”

 

Dương Chấn nghiêm túc nói: “Nhớ kỹ lời anh, không được tin tưởng bất kỳ người nào của Vương tộc. Nếu sau này có người của Vương tộc nào chủ động tiếp cận em, em cứ ứng phó qua loa là được”.

 

Dương Chấn rất ít khi nghiêm túc với cô như vậy.

 

Tần Nhã cảm thấy chuyện không bình thường, cũng không hỏi nhiều, chỉ gật đầu đáp: “Em biết rồi, anh yên tâm. Sau này em sẽ không tiếp xúc với người của Vương tộc nữa”.

 

“Anh Chấn, cảm ơn anh rất nhiều!”

 

Lúc này, Mã Siêu và Ngải Lâm đã tạm biệt khách khứa xong xuôi đi tới.

 

Dương Chấn mỉm cười: “Cậu với chị Lâm hạnh phúc là được. Anh em với nhau không cần nói cảm ơn”.

 

“Hôm nay trông anh đẹp trai lắm!”

 

Mễ Tuyết cũng đi tới, hài lòng nhìn Mã Siêu.

 

Mã Siêu cười ngây ngô hỏi: “Thật sao?”

 

Ngải Lâm trừng mắt nhìn anh ta: “Xem anh đắc ý chưa kìa!”

 

“Ha ha…”

 

Tất cả mọi người đều cười phá lên.

 

“Anh Chấn, em muốn nói chuyện với anh”.

 

Mã Siêu bỗng nhiên nghiêm túc nói.

 

Dương Chấn sửng sốt đáp: “Được, qua bên kia rồi nói!”

 

Hai người đi tới một góc vắng vẻ, Mã Siêu lên tiếng: “Tập đoàn Nhạn Chấn phải làm sao bây giờ?”

 

Thì ra anh ta vẫn đang lo lắng chuyện cổ phần của tập đoàn Nhạn Chấn bị chuyển nhượng cho người khác.

 

Dương Chấn cười nói: “Yên tâm, tôi chuẩn bị từ trước rồi. Cậu thật sự nghĩ nhà họ Quan có thể dễ dàng lấy đi toàn bộ cổ phần của tập đoàn Nhạn Chấn như vậy sao?”

 

“Thật sao ạ?”

 

Mã Siêu mừng rỡ hỏi lại.

 

Dương Chấn đáp: “Tôi lừa cậu bao giờ chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK