Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1330:

 

Dương Chấn xông thẳng vào nhà thờ tổ của nhà họ Tôn, đập nát bảng hiệu, bây giờ còn muốn đi vào trong. Điều này khiến Tôn Húc không thể chịu đựng được.

 

“Giết chết cậu ta cho tôi!”

 

Tôn Húc vô cùng tức giận lớn tiếng ra lệnh. Mấy chục cao thủ nhà họ Tôn đồng loạt xông về phía Dương Chấn.

 

“Cút!”

 

Dương Chấn giận dữ quát, bỗng giơ chân đá một cái. Cửa lớn của nhà thờ tổ lập tức bị đá bay đổ xuống đám vệ sĩ.

 

Thoắt cái, mười mấy vệ sĩ nhà họ Tôn đã bị cửa lớn của nhà thờ tổ hất bay.

 

Trông thấy cảnh tượng này, cả đám người nhà họ Tôn đều hoảng sợ. Đây là điều sức người có thể làm được sao?

 

Tôn Húc cũng trợn mắt há mồm. Hiện giờ Dương Chấn đang ở trạng thái mạnh nhất, làm sao nhà họ Tôn có thể chống đỡ nội?

 

Dương Chấn chạy thẳng xuống tầng hầm, trông thấy Tần Xương đang đạp xuống đầu Tần Đại Dũng, tàn nhẫn nói: “Ông chết đi cho tôi!”

 

“Ông dám!”

 

Dương Chấn nổi giận hét lên, lập tức chạy vọt tới.

 

Trước  Tiếp

 

Tần Xương không thể ngờ được sẽ có người xuất hiện vào lúc này.

 

“Bịch!”

 

Tiếng động thật lớn vang lên. Tần Xương bị đá bay, đâm thẳng vào tường của tầng hầm.

 

Tần Xương phun ra một ngụm máu. Vốn đã bị Dương Chấn đá trúng, lại bị va đập vào tường nên lập tức tắt thở.

 

Gần như cùng một lúc, Dương Chấn đã ôm Tiêu Tiêu vào lòng, không cho cô bé nhìn thấy tình trạng thê thảm của Tần Xương.

 

“Bố!”

 

Mặc dù Tiêu Tiêu vẫn chưa nhìn thấy Dương Chấn nhưng đã ngửi thấy mùi hương đặc thù của bố mình, gào khóc một tiếng rồi ngất xỉu.

 

“Tiêu Tiêu!”

 

Dương Chấn không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, thấy cô bé ngất xỉu liền hoảng hốt la lên.

 

Lúc này, Tần Đại Dũng mới lấy lại tinh thần, yếu ớt nói: “Chắc là Tiêu Tiêu sợ quá mới ngất đi, chỉ bị tên khốn kia tát một cái thôi, không bị gì nữa đâu”.

 

Nghe thấy thế, Dương Chấn mới thở phào một hơi.

 

“Bố để ý Tiêu Tiêu giúp con, con đi xử lý chút chuyện”.

 

Dương Chấn giao Tiêu Tiêu cho Tần Đại Dũng.

 

Ông ấy khẽ gật đầu, ôm Tiêu Tiêu ngồi ở một góc, tránh bị người khác làm bị thương.

 

Giờ phút này, mấy chục gã vệ sĩ của nhà họ Tôn đang tràn vào tầng hầm.

 

Nói đây là tầng hầm chẳng bằng nói là bãi đỗ xe dưới đất, vô cùng rộng lớn, có sức chứa hơn nghìn người.

 

Cho nên sau khi mấy chục gã vệ sĩ nhà họ Tôn tràn vào cũng không khiến không gian nơi này trở nên nhỏ hẹp.

 

Vừa rồi một mình Dương Chấn gây ra bao nhiêu chuyện ở bên ngoài đã dọa đám vệ sĩ nhà họ Tôn, dù đều là cao thủ đứng đầu cũng cảnh giác cao độ khi đứng trước mặt anh.

 

Gia tộc trở mặt nhiều nhất với Dương Chấn ở Yến Đô chính là nhà họ Tôn.

 

Người nhà họ Tôn đều biết thực lực của Dương Chấn kinh khủng cỡ nào.

 

Lúc này, ba bốn mươi gã vệ sĩ nhà họ Tôn chỉ chặn Dương Chấn ở góc tường, không một ai dám tiến lên một bước.

 

Tần Đại Dũng ôm Tiêu Tiêu đang hôn mê trốn ở tận sâu bên trong. Dương Chấn như một vị thần che chắn trước người bọn họ, đằng đằng sát khí nhìn về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK