Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưogn 2041:

 

Lúc này, một giám đốc điều hành nhìn ông lão chết không nhắm mắt kia, nét mặt đầy sợ hãi.

 

“Gì cơ?”

 

“Chết rồi?”

 

“Không!”

 

Sau một lúc thần thờ, Hoàng Lỗi khó tin hét lên: ‘Không thể nào! Sao lại vậy được?”

 

“Ông Trương là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong của nhà họ Tưởng cơ mà, sao có thể bị giết được?”

 

Hoàng Lỗi như hóa điên xông tới trước mặt cao thủ nhà họ Tưởng, xác nhận được cao thủ vô cùng hùng mạnh trong mắt mình đã chết thật rồi.

 

Đã thế còn là bị một chữ giết chết.

 

“Bịch!”

 

Hoàng Lõi lập tức quỳ hai gối xuống đất, lê lết đến dưới chân Dương Chấn, sợ hãi cầu xin: ‘Chủ tịch, tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi”.

 

“Bọn họ uy hiếp tôi phải phản bội cậu, nếu không sẽ giết tôi”.

 

“Chủ tịch à, tôi cũng là bị ép buộc, bất quá nên mới làm vậy thôi! Xin chủ tịch hãy tha mạng cho tôi, sau này tôi không dám nữa đâu”.

 

Dương Chấn lạnh lẽo nhìn ông ta, nói: “Tôi đã nghĩ ông bị uy hiếp đấy chứ. Nếu vừa rồi ông không vênh váo như thế thì tôi đã cho một con đường sống rồi”.

 

“Còn bây giờ, ông chỉ có thể đi chết thôi!”

 

Dứt lời, Dương Chấn búng tay, cây bút ký tên trong tay nháy mắt đâm thủng cổ họng của Hoàng Lỗi.

 

Giờ phút này, cả căn phòng đều lặng như tời Họ đều là giám đốc điều hành của tập đoàn, mỗi ngày đều chỉ tiếp xúc với những gì liên quan đến kinh doanh buôn bán, tuy có biết đến các cao thủ luyện võ nhưng không mấy ai từng trực tiếp gặp mặt.

 

Hôm nay được thấy tận mắt, chính tai nghe, cảnh tượng này gần như làm cho cả đám đều choáng váng.

 

“Phịch!”

 

“Bịch!”

 

Những giám đốc điều hành đi theo Hoàng Lỗi lập tức quỳ xuống dưới chân Dương Chấn, thấp thỏm nói: “Chủ tịch, chúng tôi biết lỗi rồi, xin cậu hãy bỏ qua cho chúng tôi…”

 

Khuôn mặt Dương Chấn không có cảm xúc nào: ‘Sáng sớm ngày mai, tôi muốn các ông giao lại tất cả công việc của mình. Nếu để tôi biết ai dám lấp liếm hay bán thông tin của công ty đi, tôi nhất định sẽ tự tay giết các ông!”

 

Biểu hiện bá đạo vừa rồi của Dương Chấn khiến những người trong phòng họp sợ chết khiếp, không còn ai dám chống đối.Nhất là bọn giám đốc điều hành đang quỳ dưới đất xin tha, đều đồng loạt tỏ thái độ sẽ hoàn thành việc chuyển giao công việc của mình cho người khác.

 

Những người một mực kiên trì đi theo Lạc Khải đều mừng thầm, biết cơ hội thăng chức sắp đến rồi.

 

Sau khi đuổi các tay giám đốc đi theo Hoàng Lỗi ra ngoài, Dương Chấn nhìn lướt qua xung quanh, nói với những người còn lại: “Tiếp theo, lượng công việc của mỗi người sẽ tăng lên gấp đôi, đồng thời tiền lương cũng vậy”.

 

Dứt lời, anh ra chỉ thị cho Lạc Khải: “Ông đi thu xếp cho mấy tên giám đốc bị sa thải kia giao công việc lại cho các giám đốc ở đây”.

 

“Rõ, thưa chủ tịch!”

 

Lạc Khải kính cẩn đáp lời, lòng vô cùng kích động.

 

Tuy lần này tập đoàn Nhạn Chấn gặp phải rắc rối không nhỏ, nhưng trong cái rủi có cái may, ít nhất cũng đã sa thải được những kẻ hai lòng với tập đoàn.

 

Mãi đến khi Dương Chấn đi, mọi người mới dám thở hắt ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK