Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2290:

 

Nhất là cái chết của Long Hoàng khiến họ cảm thấy như đang năm mơ.

 

Cùng lúc đó, trong một cái đình nghỉ mát của Hoàng phủ họ Long, Dương Chấn đang kích động nhìn Vô Danh.

 

Anh rất biết ơn ông cụ, không có ông cụ sẽ không có anh hiện giờ.

 

“Sư phụ!”

 

Dương Chấn bỗng lên tiếng, phức tạp nhìn Vô Danh: “Chắc hẳn sư phụ đã sớm biết Vũ Văn Cao Dương không phải bố ruột của con”.

 

“Với cả, mẹ con Dương Tuyết Nhạn quen người đúng không?”

 

Vô Danh không hề giấu diếm, gật đầu đáp: “Ta rất thân với Dương Tuyết Nhạn, cũng biết quan hệ của con với gia tộc Vũ Văn ngay từ khi con ra đời”.

 

“Ngoài ra, ta còn biết cả bố conl”

 

Quả nhiên, Dương Chấn chỉ hơi kinh ngạc chứ không hề hoài nghĩ.

 

Lúc trước anh vừa mới vào biên giới phía Bắc không lâu đã quen được Vô Danh, còn được ông cụ nhận làm đồ đệ.

 

Thực lực của ông cụ rất mạnh, đến cả Long Phúc có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh cũng phải kiêng dè. Có thể tưởng tượng thực lực thật sự của ông cụ khủng bố tới mức nào.

 

Tại sao một người mạnh như ông cụ tại nhận một người bình thường không hề có nền tảng võ thuật làm đồ đệ?

 

“Ta biết hiện giờ con có rất nhiều nghỉ hoặc, nhưng ta phải nhắc nhở con, có một số chuyện con vẫn chưa thể biết được”.

 

Vô Danh bỗng nghiêm nghị nói: “Biết càng nhiều sẽ càng khiến con gặp nguy hiểm”.

 

Dương Chấn run lên, kinh hãi hỏi: “Bây giờ con vấn chưa thể biết sao?”

 

Cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh, đứng ở trên đỉnh Chiêu Châu.

 

Sư phụ lại nói hiện giờ có một số chuyện anh vẫn chưa thể biết được.

 

Vô Danh gật đầu, nghiêm túc nói: “Con phải biết thế giới này rất lớn. Chỉ trong Chiêu Châu đã có gia tộc Cổ Võ mạnh hơn nhiều”.

 

“Ta cũng có thể nói cho con biết, gia tộc Cổ Võ không phải gia tộc mạnh nhất, nhưng trong đó cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhiều như mây”.

 

“Con cảm thấy với thực lực vừa đột phá Siêu Phàm Cảnh hiện giờ, con có bao nhiêu năng lực chống đỡ nguy hiểm?”

 

Dương Chấn lập tức im bặt, cảm thấy không cam lòng. Nhưng anh cũng biết Vô Danh không nói cho mình là vì bảo vệ mình.

 

Dương Chấn hỏi: “Vậy phải chờ đến lúc nào, con mới có tư cách biết tất cả?”

 

Ánh mắt Vô Danh dần trở nên thâm thúy, bỗng đáp: “Siêu Phàm Cửu Cảnh!”

 

“Cửu Cảnh!”

 

Nội tâm Dương Chấn run rẩy. Sợ là đến cả gia tộc Cổ Võ cũng không có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh!

 

Dương Chấn định tiếp tục dò hỏi lại nghe Vô Danh nói: “Được rồi, cái gì nên nói ta đều đã nói cho con biết, đừng hỏi nhiều nữa. Có hỏi ta cũng không nói đâu”.

 

Nghe vậy, vẻ mặt Dương Chấn chua chát.

 

Anh hiểu rõ tính cách của ông cụ. Sư phụ đã không muốn nói thì chắc chắn sẽ không nói ra nửa lời.

 

Nhưng lời nói của Vô Danh khiến anh càng tò mò chuyện của bố mẹ mình hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK