Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1035:

 

Quan Hân nhìn Dương Chấn chằm chằm đầy oán hận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi sẽ ở dưới đó chờ anh, tôi tin rằng mình sẽ không phải chờ quá lâu đâu”.

 

Nói xong, Quan Hân vọt về phía cây cột đá gần đó.

 

Ngay khoảnh khắc đầu cô ta gần đụng vào cột đá, thân thể Dương Chấn chợt hóa thành một vệt mờ, chớp mắt đã vọt tới đó.

 

“Buông ra ngay, anh buông ra ngay!”

 

Bị Dương Chấn ngăn cản lại, Quan Hân gào rống lên.

 

“Cái mạng này của cô, người anh em của tôi đã đặt trước rồi, cậu ấy còn chưa cho cô chết, sao cô có thể chết được?”

 

Dương Chấn châm chọc cười lạnh nói.

 

Trước khi anh tới đây, Mã Siêu đã dặn anh phải giữ lại tính mạng Quan Hân, anh ta muốn tự mình báo thù rửa hận cho em gái.

 

Những lời của Dương Chấn làm Quan Hân lạnh buốt cả người, cô ta thật không ngờ, bản thân đường đường là con cháu dòng chính của Vương tộc họ Quan mà lại bị dồn đến tình cảnh này.

 

Ngay cả chết cũng không làm được.

 

“Bốp!”

 

Dương Chấn vung tay đập xuống gáy Quan Hân, cô ta trợn trắng mắt, ngất đi.

 

Đúng lúc này, chuông điện thoại của Dương Chấn chợt reo vang, giọng Tiền Bưu bỗng vang lên: “Cậu Chấn, Quan Duyệt bị người ta cướp đi rồi!”

 

Ầm!

 

Vừa nghe Tiền Bưu nói thế, một ngọn lửa hận bùng lên trong người Dương Chấn, hừng hực như muốn thiêu đốt cả bầu trời.

 

“Là ai?”

 

Dương Chấn hỏi.

 

Quan Duyệt bị thương rất nặng, hôm qua bác sĩ còn nói, nếu vết thương này lại bị tổn hại thêm một lần, rất có thể sẽ tàn phế.

 

Vì vậy, Dương Chấn mới bố trí Tiền Bưu tự mình trông coi Quan Duyệt ở bệnh viện, anh không ngờ, dù đã có Tiền Bưu bảo vệ lại vẫn có người cướp Quan Duyệt đi.

 

“Đối phương có bốn gã cao thủ, thực lực mỗi gã đều ngang ngửa tôi, gã cao thủ cầm đầu thậm chí còn vượt cả tôi”.

 

Tiền Bưu trầm giọng thuật lại, nghe hơi thở ông ta vẫn còn hỗn loạn lắm.

 

Hiển nhiên, Tiền Bưu đã bị thương rồi.

 

“Được rồi, tôi biết”.

 

Dương Chấn hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân tỉnh táo trở lại.

 

“Phải rồi, Mễ Tuyết hiện thế nào?”

 

Dương Chấn lại hỏi.

 

Tiền Bưu đang ở bệnh viện, hẳn có biết tình trạng hiện tại của Mễ Tuyết.

 

“Vẫn còn đang cấp cứu, tình hình cụ thể thì không rõ, Mã Siêu vẫn đang đứng chờ ở cửa phòng cấp cứu”.

 

Tiền Bưu đáp.

 

“Được, giờ ông hãy tới dinh thự Vân Phong, nếu có bất cứ tình huống khác thường nào thì phải báo ngay cho tôi biết”.

 

Quan Duyệt đã bị người mang đi, đối phương còn có thể cử bốn gã cao thủ ngang ngửa Tiền Bưu tới cướp người, Dương Chấn dám chắc rằng, trừ người của Vương tộc, không thế lực nào có thể làm được chuyện đó.

 

“Thuận tiện bố trí người tới ngoại ô phía Đông xử lí hiện trường cho tôi, tôi sẽ gửi định vị cho ông bây giờ”.

 

Dương Chấn nói xong liền cúp điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK