Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1861:

 

Đoàn Hoàng đuổi ông ta ra khỏi Hoàng tộc cũng là đang cứu ông ta.

 

“Phụ hoàng, Vô Nhai bất hiếu, sau này không thể ở bên báo hiếu người, mong người chăm sóc tốt bản thân!”

 

Đoàn Vô Nhai quỳ xuống đấy, nghẹn ngào nói.

 

“Bộp bộp bộp Nói xong, ông ta dập đầu ba cái.

 

Đoàn Ngữ Yên cũng vội quỳ xuống, lạy rồi lại lạy. Đối với cô ấy, người ông nội này vô cùng xa lạ.

 

“Đi đi! Đi cả đi!”

 

Đoàn Hoàng xoay người, không nhìn Đoàn Vô Nhai nữa mà vừa đi vừa nói. Dáng người thẳng tắp ban đầu cũng hơi khom xuống.

 

Đoàn Vô Nhai xót xa, hai tay siết chặt lại, ông ta muốn ở lại Hoàng tộc họ Đoàn, cùng đối mặt với cơn giận của Vũ Vũ Lan. Nhưng ông ta biết, đứng trước Hoàng tộc họ Vũ lớn mạnh, ông ta chẳng là gì cả.

 

Ở lại Hoàng tộc họ Đoàn sẽ mang đến tai họa càng lớn hơn cho Hoàng tộc.

 

Trong lòng Dương Chấn cũng có rất nhiều cảm xúc, anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.

 

Vốn dĩ ở Yến Đô, sau khi Đoàn Vô Nhai chủ động bày tỏ ý tốt thì anh cũng chỉ cần xem tất cả những chuyện này như trao đổi lợi ích, cho đến mấy hôm nay, mọi chuyện xảy ra ở Hoàng tộc họ Đoàn khiến anh ý thức được không phải như vậy.

 

Đoàn Vô Nhai thật sự có tâm với anh, nếu không cũng sẽ không ngăn cản khi Đoàn Hoàng ra lệnh muốn giết anh, thậm chí còn đối đầu với Đoàn Hoàng.

 

Vả lại gặp được Đoàn Hoàng cũng khiến anh có rất nhiều cảm xúc.

 

“Đi thôi!”

 

Cho đến khi bóng lưng Đoàn Hoàng hoàn toàn biến mất, Dương Chấn mới lên tiếng.

 

Một nhóm bốn người gồm Dương Chấn, Đoàn Vô Nhai, Đoàn Ngữ Yên và Độc Du ngồi máy bay riêng rời khỏi Hoàng thành Đoàn.

 

Nhìn Hoàng thành Đoàn ngày càng nhỏ, Đoàn Vô Nhai siết chặt năm đấm, nói với vẻ mặt kiên định: “Rồi sẽ có một ngày, tôi nhất định quay về đây!”

 

Không phải để tranh giành quyền lực, chỉ vì ở đây là quê hương ông ta lớn lên từ nhỏ, cội nguồn của ông ta ở đây.

 

Hôm nay cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ đến Hoàng tộc họ Đoàn, chỉ với một đòn đã phá hủy điện Đoàn Hoàng, điều này đã để lại hận thù trong lòng ông ta.

 

Những gì trải qua hôm nay cũng sẽ thúc đẩy ông ta trở nên mạnh hơn!

 

“Bố!”

 

Đoàn Ngữ Yên nắm chặt tay bố, vẻ mặt hơi lo lắng.

 

Cùng lúc này, khu Đông Châu ở Chiêu Châu, trên một ngọn đồi xanh chọc tầng mây, có một cung điện nguy nga tráng lệ, bên trên cửa cung điện treo một tấm biển lớn với chữ vàng.

 

Bốn chữ ‘Hoàng cung họ Vũ’ phồn thể to lớn, nét bút đi như rồng rắn, lại mang theo vài phần khí thế võ thuật.

 

Trong góc phía Tây của Hoàng cung họ Vũ là một tứ hợp viện với phong cách xưa chiếm khoảng ba nghìn mét vuông.

 

Trong đại sảnh nhà chính, một người phụ nữ trông khoảng năm mươi mặc trang phục truyền thống đang ngồi trước bàn trà, một cô hầu trẻ trung xinh đẹp đang quỳ bên bàn trà.

 

Làm nóng ấm, đổ trà vào, pha trà, đổ nước, ủ trà, dâng trà, động tác vô cùng thành thạo, trông rất vui mắt.

 

“Trưởng công chúa, mời uống trài”

 

Cô hầu bưng tách trà bằng hai tay, dâng lên với vẻ mặt cung kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK