Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2130:

 

Có thể nói, chỉ cân Quách Sở Sở muốn, cô ta lập tức có thể trở thành chủ gia tộc họ Quách ngay lúc này.

 

“Sở Sở, mau cảm ơn cậu Chấn đi!”

 

Quách Thăng đã biết rõ thân phận của Dương Chấn, cũng biết giá trị lời hứa hẹn này của anh, lão ta lập tức vui mừng, vội thúc giục Quách Sở Sở.

 

Bấy giờ Quách Sở Sở mới lấy lại tỉnh thần, vội nói: “Cảm ơn anhl”

 

Dương Chấn lắc đầu, sau đó anh đưa mắt nhìn sang kẻ vẫn đang né tránh anh nãy giờ.

 

Cảm nhận được ánh mắt Dương Chấn đưa tới, Lý Bảo Phong lúc này mới ngẩng đầu, đáy mắt chứa đầy sợ hãi, vội vàng nói: “Thưa cậu Chấn, lúc trước vì hiểu lầm mà đã mạo phạm đến cậu, mong cậu rộng lượng bỏ qua cho’.

 

“Hiểu lầm?”

 

Ánh mắt Dương Chấn thoáng lạnh đi, anh nói: “Chảng phải vì tôi không đồng ý nhường chỗ cho anh nên anh mới muốn đánh tàn phế tôi sao?”

 

“Sau khi xuống máy bay, tôi đã không so đo với anh, anh lại cố tình dẫn theo cao thủ của nhà mình bám theo tôi tới tận nhà họ Quách”.

 

“Giờ anh lại dám nói với tôi, đó chỉ là hiểu lâm?”

 

Nếu Lý Bảo Phong xin lỗi, có lẽ Dương Chấn cũng chẳng chấp nhặt với anh ta làm gì, nhưng tên khốn này lại dám giảo biện.

 

Đáy mắt Lý Bảo Phong thoáng lóe một tia sáng lạnh rồi nhanh chóng biến mất.

 

Anh ta vội nói: “Cậu Chấn, tôi thật không biết cậu là khách quý của cô Nhu đây, nếu không, cho tôi chục lá gan tôi cũng không dám xúc phạm đến cậu đâu ạ’.

 

“ý anh là, nếu tôi không phải khách quý của cô Nhu đây thì anh có thể vô tư xử lí tôi?’, Dương Chấn lạnh giọng chất vấn.

 

“Không dám!”

 

Lý Bảo Phong cắn răng đáp.

 

Đã đến nước này, anh ta vẫn nhất định không chịu nhận lỗi.

 

“Hừ!”

 

Thượng Quan Nhu lạnh lẽo nói: “Lý Bảo Phong, nếu đã sai rồi thì quỳ xuống nhận lỗi đi!

 

Sao hả? Giờ ngay cả khách quý của Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi, anh cũng dám đụng tới à? Chán sống rồi hả?”

 

“Cô Nhu, dù tôi đã sai nhưng cũng không đến mức phải quỳ xuống xin lỗi chứ?”

 

Lý Bảo Phong bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Quan Nhu, nghiến răng nói: “Dù cậu ta là khách quý của cô cũng không bắt tôi quỳ xuống được đâu!”

 

Dương Chấn nhíu mày, thật không ngờ, đến lúc này rồi mà Lý Bảo Phong vân dám chống đối Thượng Quan Nhu như vậy.

 

Xem ra, nhà họ Lý này không đơn giản đâu.

 

Thượng Quan Nhu dường như cũng rất bất ngờ khi thấy Lý Bảo Phong dám nói chuyện với mình như vậy, cô ta lập tức sa sâm mặt xuống.

 

Một luồng uy lực Thần Cảnh trung kỳ chợt tràn ra từ trên người Thượng Quan Nhu, nháy mắt đã phủ xuống Lý Bảo Phong.

 

Quách Thắng đứng bên cạnh thấy thế, đáy mắt lập tức lóe lên mừng rỡ, hơi thở cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong cũng lập tức bùng nổ từ trên người lão ta, sát khí tập trung vào Lý Bảo Phong.

 

Một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Lý thấy vậy, tức thì biến sắc, chớp mắt đã chắn trước mặt Lý Bảo Phong, cảnh giác nhìn Quách Thắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK