Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2732:

Dương Chấn hỏi: “Lưu Ba là ai thế ạ?”

Miêu thành chủ nói: “Đó là sư phụ của Lưu lão quái và Hoàng Tiến, nghe nói ông ta còn là bố ruột của Lưu lão quái, nhưng không hiểu sao ông ta nhất quyết không chịu thừa nhận thân phận đấy của mình”.

“Nghe nói mười mấy năm trước, Lưu Ba đã bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh, bây giờ đã qua mười năm, không ai biết ông ta mạnh đến mức nào hết”.

“Nhưng cho dù thế nào, với thực lực của cháu bây giờ, nếu gặp phải Lưu Ba thì chỉ còn con đường chết mà thôi”.

Nét mặt Dương Chấn nghiêm nghị hẳn lên, nếu Lưu Ba đúng là bố Lưu lão quái, chắc chắn lão ta sẽ không tha cho anh.

Bây giờ cao thủ đã bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh từ mười mấy năm trước như lão ta sẽ mạnh tới mức nào chứ?

Cho dù lão ta chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, chắc cũng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhỉ?

Miêu thành chủ chợt nói: “Nhưng cháu cũng không cần lo lắng quá, tuy Lưu Ba mạnh nhưng cháu cũng không yếu, với thực lực của cháu bây giờ, tuy cháu chỉ có thể miễn cưỡng phát huy thực lực bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh, nhưng đừng quên con dao găm mà ông đã đưa cho cháu”.

Dương Chấn lấy dao ra, hỏi với vẻ ngờ vực: “Con dao này có thể giúp cháu chống lại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong ạ?”

Miêu thành chủ lắc đầu, nhìn Dương Chấn: “Tuy nó không thể giúp cháu chống lại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng có thể giúp cháu tu luyện. Với thiên phú võ thuật của cháu, nếu tu luyện dưới sự hỗ trợ của con dao này thì chăn chắn cảnh giới sẽ nhanh chóng tăng lên”.

“Chỉ cần cháu đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, chỉ cần Lưu Ba chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, ít nhất cháu vẫn còn cơ hội chạy trốn”.

Trong mắt Dương Chấn tràn ngập vẻ kiên định: “Siêu Phàm Bát Cảnh ư?”

Bây giờ anh mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ, nếu muốn bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, có lẽ rất khó.

Miêu thành chủ nói: “Trong khoảng thời gian tới, cháu hãy tu luyện ở phủ Miêu Thành đi, cho dù Lưu Ba muốn giết cháu thì cũng không dám tự tiện xông vào đó”.

Dương Chấn vội đáp: “Cháu cảm ơn ông ạ!”

Bây giờ Phùng Tiểu Uyển vẫn đang tìm cách để khôi phục ý thức cho Mã Siêu, cho dù Dương Chấn quay về Yến Đô thì cũng không thể cứu anh ta được.

Chỉ bằng ở lại phủ Miêu Thành, cố gắng tu luyện.

Đế Thiên cũng đã nói, chỉ khi cảnh giới của anh vượt xa Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì mới có tư cách thừa kế Đế Thôn.

Đế Thiên mới dạy mỗi Chiến Thần Quyết cho anh mà đã khiến thực lực của anh thay đổi về chất, anh chợt nghĩ, đến khi thực sự thừa kế Đế Thôn rồi, liệu anh sẽ đạt được những lợi ích gì đây?

Một tuần sau đó, Dương Chấn luôn ở phủ Miêu Thành, ngày nào cũng tu luyện ở bờ Long Khê, còn Miêu thành chủ vẫn kiên trì như xưa, ngày nào cũng đến Long Khê câu cá rất đúng giờ.

Nếu Dương Chấn không biết thân phận của Miêu thành chủ, có lẽ sẽ nghĩ ông lão chỉ là người câu cá bình thường thôi.

Trong một tuần này, Phùng Tiểu Uyển vẫn tiếp tục nghiên cứu cỏ Hồi Hồn, còn tra cứu rất nhiều tài liệu ở phủ Miêu Thành, nhưng vẫn không tìm được cách giúp Mã Siêu tỉnh lại.

“Tiểu Uyển, đã lâu như thế mà vân chưa có tiến triển gì ư?”

Ngải Lâm nhìn Phùng Tiểu Uyển, nói với vẻ lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK