Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1403:

 

Bạch Khánh không hề nể mặt Đổng Chiêm Cương, quát lớn trước mặt mọi người, ý chí chiến đấu mạnh mẽ nổi lên.

 

Lão già sau lưng ông ta cũng toát ra khí thế.

 

Toàn bộ sảnh lớn tầng một của tập đoàn Nhạn Chấn đều bị một luồng khí thế khủng khiếp bao phủ. Đám nhân viên không khỏi sợ run người.

 

Tần Nhã hốt hoảng vội vàng bước tới nhìn Bạch Khánh: “Chào ông Bạch, tôi là phó tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Tanh, Tần Nhã. Ông còn nhớ tôi không? Lúc trước chúng ta từng gặp nhau trong đám cưới của Mã Siêu đấy. Chuyện này có hiểu lầm…”

 

“Từ bao giờ con chó con mèo nào cũng đòi bấu víu quan hệ với tôi?”

 

Tần Nhã còn chưa nói hết câu đã bị Bạch Khánh chen ngang.

 

Lúc này, Bạch Khánh nào còn ôn tồn lịch sự như khi mới gặp Tần Nhã?

 

Ông ta kiêu ngạo như một người cầm quyền cao úy, ánh mắt nhìn Tần Nhã tràn ngập khinh thường.

 

Tần Nhã sững sờ. Lúc ở đám cưới Mã Siêu, Bạch Khánh còn chủ động bắt chuyện với cô, thái độ cực kỳ khiêm tốn.

 

Nhưng bây giờ sao lại trở nên như vậy?

 

“Bạch Khánh, tốt nhất ông hãy biết tôn trọng đi. Sếp Tần không phải người ông có thể sỉ nhục”.

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng lên tiếng, vẻ mặt giận dữ.

 

Ông ta vừa mới đột phá Vương Cảnh đỉnh phong, nhưng lão già đứng sau lưng Bạch Khánh lại khiến ông ta cảm nhận được áp lực rất lớn.

 

Rõ ràng, thực lực của lão ta cũng là Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Bản thân Bạch Khánh cũng là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, dù là con trai thứ hai nhưng lại có nhiều quyền lợi nhất trong số các con trai của Bạch Vương.

 

Nghe nói Bạch Vương rất xem trọng Bạch Khánh, có ý định đợi chuyện ở Yến Đô kết thúc sẽ chọn ông ta làm người thừa kế.

 

Lão già sau lưng Bạch Khánh kia là cao thủ hàng đầu của Vương tộc họ Bạch, được Bạch Vương phái tới bảo vệ Bạch Khánh.

 

Mặc dù ông ta là chỉ huy chiến vực Yến Đô, cũng có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong nhưng địa vị vẫn thấp hơn một nửa so với người thừa kế của Vương tộc họ Bạch.

 

Với tình thế hiện giờ, e là ông ta khó mà bảo vệ được Tần Nhã.

 

“Hừ!”

 

Bạch Khánh cười lạnh, lại nhìn sang Bạch Tuấn Hào: “Một ả đàn bà góa chồng mà cháu cũng thích à?”

 

Dường như Bạch Tuấn Hào rất sợ Bạch Khánh, cúi đầu đáp: “Cháu chỉ muốn chơi đùa một chút thôi”.

 

“Dù có chơi đùa cũng không được. Cháu là dòng dõi của Vương tộc họ Bạch, muốn loại phụ nữ nào mà chẳng được? Một ả đàn bà đã bị chơi nát cũng thích được hả?”

 

Bạch Khánh lạnh giọng quát tháo.

 

Bạch Tuấn Hào cuống quýt nói: “Xin lỗi chú hai, cháu biết sai rồi”.

 

Cuộc nói chuyện của hai chú cháu khiến Tần Nhã nổi giận: “Nhị vương tử, dù sao ông cũng là dòng dõi của Vương tộc họ Bạch, sao có thể nói ra những lời thô tục như vậy?”

 

“Tôi tự hỏi tôi chưa từng đắc tội ông, sao ông lại sỉ nhục tôi?”

 

Tần Nhã không chỉ tức giận mà còn thấy ấm ức.

 

“Chẳng lẽ tôi nói sai gì sao?”

 

Bạch Khánh khinh miệt nhìn Tần Nhã: “Trong mắt tôi, cô chính là một món hàng nát, không có cửa gả vào Vương tộc họ Bạch đâu!”

 

“Ông…”

 

Tần Nhã giận dữ toàn thân run lên, không nói nên lời.

 

“Bạch Khánh, ông là Vương tử của Vương tộc họ Bạch lại làm khó một cô gái yếu đuối, không sợ chuyện này truyền ra ngoài sẽ bị người ta chê cười sao?”

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK