Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1836:

 

Độc Du đứng sau lưng Đoàn Vô Nhai, sắc mặt bĩnh tĩnh, chẳng khác nào một vệ sĩ trung thành nhất, mà sự thực cũng đúng như vậy, ông ấy đúng là cực kì trung thành.

 

Dương Chấn đứng bên cạnh, loáng thoáng cảm nhận được tâm trạng lúc này của Đoàn Vô Nhai.

 

Bồng, anh nhíu mày: “Xem ra, Đoàn Hoàng không tính tha cho chúng ta rồi”.

 

Cảnh giới võ thuật của Đoàn Vô Nhai không bằng Dương Chấn, ông ta vẫn chưa cảm nhận được bất cứ điều gì khác thường.

 

Dương Chấn nheo mắt nói: “Hai eao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, Đoàn Hoàng ra tay “hào phóng” thật”.

 

“ý cậu là, bố tôi phái hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới đối phó chúng ta?”

 

Đoàn Vô Nhai kinh ngạc hỏi.

 

Dương Chấn gật đầu: “Hai gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong này mang theo chủ ý giết chóc rất mãnh liệt, nếu không phải muốn đối phó các ông thì nhất định là để đối phó với tôi”.

 

Nghe vậy, Đoàn Vô Nhai tỏ vẻ không thể tin nổi, vội vã phủ nhận: “Không thể nào!”

 

“Trong Hoàng tộc họ Đoàn, trừ bố tôi và La Tu, không còn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nào nữa, sao có thể đột nhiên xuất hiện hai cao thủ nữa?”

 

“Cậu Chấn, có phải cảm giác của cậu nhầm rồi không?”

 

Đoàn Vô Nhai vốn là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, sao có thể không nắm rõ tình hình các cao thủ bên trong Hoàng tộc được.

 

Nhưng ngay khi ông ta vừa dứt lời, hai luồng uy lực võ thuật khủng bố chợt vọt về phía này.

 

Đoàn Vô Nhai và Độc Du đều cảm nhận được, lập tức hai người đều biến sắc.

 

“Sao có thể như vậy?”

 

Nhận thấy hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đang tới gần, Đoàn Vô Nhai khiếp sợ ra mặt.

 

Độc Du nhanh chóng bước lên, chắn trước mặt Đoàn Vô Nhai, nghiêm nghị nói: “Nhị hoàng tử, ngài hãy mau đưa cô Yên đi đi, tôi sợ Đoàn Hoàng sẽ không dễ dàng tha cho chúng ta đâu”.

 

“Không! Không thể nào!”

 

Đoàn Vô Nhai kích động vô cùng, ông ta đỏ mắt lên, nói: ‘Nay Đoàn Vô Viêm đã chết, Hoàng tộc họ Đoàn chỉ có tôi tiến vào được cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong, trong Hoàng tộc ngày nay, tôi chính là người có thiên phú võ thuật cao nhất!”

 

“Sao bố có thể đối phó với tôi được? Điều này không thể nào xảy ra! Tuyệt đối không thể nào!”

 

Ông ta không cách nào chấp nhận sự thật này.

 

Ánh mắt Dương Chấn thoáng lóe lên một tia sáng lạnh, trông về phía hai gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đang tới gần, lạnh lẽo nói: “Rốt cuộc có phải hay không, đợi chút là biết ngay kết quả”.

 

Đoàn Ngữ Yên cũng khẩn trương ra mặt, cô ấy níu chặt tay bố mình, nói: “Bố, chúng ta rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn đi thôi, ông nội sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu”.

 

Đoàn Vô Nhai cản chặt răng, một hơi thở võ thuật của cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đột ngột bùng nổ từ trên người ông ta.

 

Cơn giận ngập trời khiến ông ta gần như lâm vào điên cuồng.

 

“Âm!”

 

Một giây tiếp đó, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đồng loạt hạ xuống nơi này.

 

Mặt đất chấn động kịch liệt, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong hờ hững nhìn về phía Đoàn Vô Nhai.

 

“Đoàn Hoàng ra lệnh cho chúng tôi đưa Nhị hoàng tử và Dương Chấn tới gặp ngài ấy!”

 

Một cao thủ đột nhiên cất lời, ánh mắt nhìn Đoàn Vô Nhai hoàn toàn không có chút kính cẩn.

 

Cho đến lúc này, niềm hi vọng của Đoàn Vô Nhai đã hoàn toàn tắt lịm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK