Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1426:

 

Tiết Vương nói xong, mấy người còn lại đều kinh ngạc.

 

“Ý của ông là từ bỏ tiểu đội của Liên minh Vương tộc sao?”

 

Tào Vương khiếp sợ hỏi.

 

Tiết Vương cười lạnh một tiếng: “Tôi không biết Liên minh có muốn từ bỏ hay không, nhưng Vương tộc họ Quan muốn chúng tôi bồi thường hai trăm năm mươi tỷ là điều không thể!”

 

Tuy chưa trả lời trực tiếp câu hỏi của Tào Vương nhưng lão ta cũng đã bày tỏ thái độ của mình.

 

Tức là dù Vương tộc khác có muốn bồi thường Vương tộc họ Quan để chuộc người hay không, Vương tộc họ Tiết cũng sẽ không đồng ý.

 

“Chưa kể nếu chúng ta thật sự bồi thường, Vương tộc họ Quan có chịu thả người hay không”.

 

“Kể cả có chịu thả, chúng ta cũng không biết đám người này đã bị Vương tộc họ Quan mua chuộc hay chưa”.

 

“Nếu không bị mua chuộc thì thôi, nhưng nhỡ bị mua chuộc rồi thì sao?”

 

“Nếu có ngày Vương tộc họ Quan ra tay với Liên minh chúng ta, sợ là còn chưa khai chiến, đám người đã bị Quan Vương mua chuộc này sẽ khiến chúng ta bị tổn hại nặng nề”.

 

Tiết Vương bỗng tàn nhẫn nói: “Nếu có nguy cơ khổng lồ như vậy, dù Vương tộc họ Quan thả người ngay bây giờ, tôi cũng không cần”.

 

Các vị Vương khác sợ ngây người nhưng cũng hiểu Tiết Vương nói có lý.

 

Tất cả đều im lặng không lên tiếng, đều đang cân nhắc có nên bồi thường tiền để chuộc người hay không.

 

“Tít tít tít!”

 

Đúng lúc này, Quan Vương lại gửi yêu cầu tham gia video.

 

Rõ ràng mười phút Quan Vương cho bọn họ đã hết.

 

“Cho ông ta vào đi!”

 

Tào Vương nói.

 

Bạch Vương gật đầu. Ngay sau đó, Quan Vương xuất hiện trong video.

 

“Đã hết mười phút, không biết các ông đã thương lượng xong chưa? Định bồi thường hay là từ bỏ các cao thủ này?”

 

Quan Vương cười hỏi.

 

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của lão ta, bốn vị Vương của Liên minh Vương tộc đều muốn lập tức xông tới Vương tộc họ Quan lấy mạng lão ta.

 

“Quan Vương, tôi đại diện cho Liên minh Vương tộc gửi tối hậu thư cho ông, lập tức thả người của chúng tôi ra, nếu không đừng trách Liên minh Vương tộc không khách sáo!”

 

Bạch Vương căm tức nhìn Quan Vương.

 

Quan Vương khinh thường cười một tiếng: “Ông nói nhảm nhiều quá đấy. Hình như ông quên một việc, Liên minh Vương tộc các người mới là kẻ phái cao thủ tới tấn công Vương tộc họ Quan”.

 

“Tôi không nghĩ ra được các người còn có thể không khách sáo với chúng tôi thế nào được nữa”.

 

Bạch Vương giận quá hóa cười: “Được! Được lắm! Ông đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Đã vậy, bốn người chúng tôi chỉ có thể tự mình tới Vương tộc họ Quan một chuyến”.

 

“Bạch Vương, các ông đừng qua đây!”

 

Trịnh Càn Khôn ở bên cạnh nghe thấy thế hoảng sợ hét lên: “Vương tộc họ Quan có cao thủ Thần Cảnh bảo vệ. Các ông mà tới chỉ có kết cục một đi không trở lại”.

 

“Chúng ta không chống lại được sức mạnh của cao thủ Thần Cảnh đâu”.

 

“Bạch Vương, ông đừng tới Vương tộc họ Quan!”

 

Nào ngờ sau khi Trịnh Càn Khôn có lòng tốt nhắc nhở, Bạch Vương lại không hề cảm kích, còn giận dữ quát: “Câm miệng cho tôi!”

 

“Bạch Vương, tôi…”

 

Trịnh Càn Khôn ngơ ngác, đang định giải thích lại bị Bạch Vương hung dữ quát: “Trịnh Càn Khôn, ông câm miệng lại cho tôi! Tôi không ngờ ông dám phản bội Vương tộc họ Bạch”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK