Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1306:

 

Các chủ gia tộc quyền quý chạy đến bao vây lấy Quan Vương, ai nấy đều lo lắng.

 

Quan Vương khẽ lắc đầu, hỏi tiếp: “Đã thông báo cho Cậu Chấn chưa?”

 

“Quan Vương yên tâm, Cậu Chấn đã biết chuyện xảy ra bên này, chắc là sắp đến rồi”.

 

Lâm Hạo nói. “Đúng, có cậu Dương ở đây, chúng ta mới có phần thắng!”

 

Quan Vương rất rõ tình hình giờ phút này, quan sát lão già mặc áo đạo sĩ đang ngồi bên cạnh dường như muốn chờ Dương Chấn đến thật, lão ta trầm giọng nói.

 

Cùng lúc đó, sau khi Dương Chấn biết những chuyện xảy ra ở Vương phủ họ Quan, anh lập tức lái xe đến đó.

 

Dọc đường đi, anh giẫm chân ga hết cỡ, xe phóng như tia chớp màu đen.

 

Mắt thấy sắp đến Vương phủ họ Quan, bỗng dưng giữa đường, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến làm mặt anh biết sắc, bỗng dưng giảm phanh lại. “Két!”

 

Xe phanh gấp nên bị dạt ra giữa đường, lốp xe ma sát với mặt đường phát ra âm thanh chói tai. Không khí bị lẫn mùi cao su bị đốt rất gay mũi. “Két!”

 

Dường như cùng lúc đó, tiếng súng vang lên chói tai.

 

Viên đạn trong súng bắn tỉa bắn thẳng vào vị trí xe của Dương Chấn.

 

Mắt Dương Chấn loé sát ý mãnh liệt: “Vua Súng của Hồng Trần, cuối cùng cũng đã mất kiên nhẫn rồi à?”

 

Anh giẫm chân ga, xe lại chạy trên đường.

 

Lúc này, xe như một con rắn chuyển động khắp nơi trên làn đường. “Đùng đùng đùng!”

 

Tiếng súng vang lên liên tục nhưng phát nào cũng bắn hụt cả.

 

Âm!

 

 

Đến khi anh ta gặp Dương Chấn, đây là lần thứ hai anh ta ám sát Dương Chấn nhưng vẫn không thể đụng đến một sợi lông của anh.

 

Không những thế, thậm chí anh ta còn không biết tại sao Dương Chấn lại biến mất tại chỗ. “Không hay rồi, có thể cậu ta đã phát hiện ra mình, mình cần rời khỏi nơi này ngay!

 

Vua Súng thầm than không hay, cầm súng bắn tỉa đã được lắp ráp xong, thậm chí còn không kịp dọn súng lại, cầm súng bắn tỉa lên định đi ngay.

 

Có điều anh ta mới vừa chuẩn bị rời đi thì một tiếng động lớn vang lên. Cánh cửa thông đến tầng cao nhất mở bật ra, bóng dáng quen thuộc bước ra. “Dương Chấn!”

 

Mặt Vua Súng biến sắc, đầy kinh hãi.

 

Lúc này nơi anh ta đang đứng là lầu tám, ban nãy sau khi anh ta bắn tỉa thất bại, định chuẩn bị rút lui, thậm chí còn không định thu súng.

 

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi, vốn dĩ Dương Chấn còn đang đứng dưới giữa đường cái tự dưng xuất hiện trên đỉnh tầng tám, hơn nữa còn tìm được anh ta. “Vua Súng Hồng Trần?”

 

Dương Chấn nhìn Vua Súng, nheo mắt hỏi.

 

Lúc này, Vua Súng càng ngạc nhiên hơn, nhiệm vụ của Hồng Trần luôn được bảo mật, chỉ có người nhận nhiệm vụ biết.

 

Nói cách khác, ngoài chủ nhân tuyên bố nhiệm vụ và người nhận nhiệm vụ là anh ta thì không ai biết nhiệm vụ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK