Chương 1840:
Còn trẻ như vậy đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, thật đúng là thiên tài võ thuật!
Nếu không phải vì một số nguyên nhân bất đăc dĩ, lão ta thật sự không muốn trở mặt với người như thế.
“Cậu Chấn!”
Đoàn Vô Nhai đang quỳ trên mặt đất, lo lắng gọi.
Ông ta sợ nhất là chuyện Dương Chấn cùng Hoàng tộc họ Đoàn nảy sinh xung đột, nếu một ngày chuyện này thật sự xảy đến, hai bên đều phải chịu thiệt.
Nếu Dương Chấn thất bại, vậy chỉ còn một đường chết.
Nhưng sau đó, vị cao thủ thần bí ngày ấy từng ngăn cản cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Miêu Thành giết Dương Chấn, liệu có diệt sạch Hoàng tộc họ Đoàn này không?
Dù không có vị cao thủ thần bí kia, Mã Siêu cũng sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Đoàn.
Lấy thiên phú võ thuật của Mã Siêu, nhất định sẽ có một ngày đặt chân vào Siêu Phàm Cảnh, khi đó chính là ngày diệt vong của Hoàng tộc họ Đoàn.
“Yên tâm đi, nếu tôi đã hứa với ông sẽ không giết lão già kia thì chäc chắn sẽ không xuống tay lấy mạng ông ta đâu!”
Dương Chấn bình thản nói.
Lời vừa được thốt ra, toàn bộ đám người ở đây đều khiếp sợi Dương Chấn lại dám thốt ra những lời ngông cuồng như vậy ngay trước mặt Đoàn Hoàng, còn dám gọi Đoàn Hoàng là lão già.
Quả nhiên, Đoàn Hoàng lập tức phân nộ, một luồng uy lực vượt xa cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong quét về phía Dương Chấn.
Chỉ dư âm của uy lực này cũng đã đủ khiến những cao thủ Thần Cảnh trong cung điện Hoàng tộc họ Đoàn run lên lập cập.
Nhìn đó có thể hình dung, người đối mặt trực tiếp với uy lực võ thuật này như Dương Chấn sắp phải chịu một áp lực nặng cỡ nào.
Nhưng thật bất ngờ, đối mặt với uy lực của Đoàn Hoàng, Dương Chấn vẫn bình thản như cữ, thậm chí còn thoáng nhếch môi nở một nụ cười châm chọc: “Này lão già, hình như ông đánh giá thực lực của mình quá cao rồi đấy nhỉ?”
“Chỉ bằng uy lực võ thuật mà đã muốn trấn áp tôi?”
Dương Chấn trào phúng ra mặt.
“Thăng khốn, mày muốn chết đúng không!”
Đoàn Hoàng nổi giận, ra lệnh: “Giết!”
Mệnh lệnh vừa được hạ, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đưa bọn Dương Chấn tới đây bèn phóng về phía Dương Chấn.
“Phụ hoàng, xin đừng!”
Đoàn Vô Nhai lập tức biến sắc, vội vã chắn trước mặt Dương Chấn.
Một khi đánh rồi liền không còn đường thay đổi nữa.
“Ai dám cản trở, coi là cùng tội, giết!”
Mọi người đều khiếp hãi giật mình, Đoàn Hoàng muốn giết luôn cả Đoàn Vô Nhai.
Đoàn Vô Nhai càng không thể tin nổi, chân lảo đảo lùi lại mấy bước, kinh hoảng chết sững: “Phụ hoàng, người muốn giết con?”
“Lúc mày bắt tay với người ngoài giết chết thằng Viêm thì nên nghĩ tới chuyện, sau này sẽ phải chịu trừng phạt thế nào!”
Đoàn Hoàng lạnh lẽo nói.