Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1325:

 

Tần Đại Dũng nổi giận gầm lên, vốn đang thoi thóp không biết lấy đâu ra sức lực nhào tới ôm chặt Tiêu Tiêu vào lòng.

 

“Bốp!”

 

Bàn tay của người trung niên kia đánh trúng người Tần Đại Dũng. Ông ấy ôm Tiêu Tiêu lăn một vòng trên mặt đất.

 

“Đừng đánh ông ngoại cháu! Xin ông đừng đánh ông ngoại cháu nữa!”

 

Tiêu Tiêu bật khóc nức nở, trên gương mặt nhỏ nhắn còn một dấu bàn tay hằn rõ, sưng phồng lên. Vừa rồi cô bé gọi điện cho Dương Chấn bị phát hiện nên bị tát một cái.

 

Tần Đại Dũng giãy giụa bảo vệ Tiêu Tiêu ở phía sau, xung quanh hai mắt đã sưng vù, chỉ có thể nhìn thấy hai khe hở nhỏ chứ không thấy được con ngươi.

 

Không biết ông ấy có nhìn thấy gì hay không nhưng vẫn hướng về phía cao thủ trung niên kia, cắn răng nói: “Tần Xương, ông làm vậy không sợ con rể tôi biết được sẽ diệt cả nhà họ Tần của ông sao?”

 

“Nếu ông là người của Vương thành Tào thì nên biết rõ, con rể tôi Dương Chấn có địa vị như thế nào ở Yến Đô”.

 

Tần Xương cười lạnh một tiếng: “Nếu con rể ông lợi hại như vậy đã kế thừa Đế Thôn từ lâu rồi. Ông đừng nói là vì cậu ta không muốn nắm giữ một thế lực võ thuật mạnh mẽ như vậy!”

 

“Được rồi, ít nói nhảm thôi, rốt cuộc ông có chịu giao tập đoàn Nhạn Chấn cho nhà họ Tần không? Nếu ông đồng ý, sau này ông sẽ là đại diện của nhà họ Tần ở Yến Đô, phụ trách tập đoàn Nhạn Chấn”.

 

“Nếu không, chúng tôi chỉ có thể giết ông, dùng con nhóc kia uy hiếp Dương Chấn. Tôi nghĩ đến lúc đó, nhất định cậu ta sẽ vì con gái mà giao nộp tập đoàn Nhạn Chấn”.

 

Thì ra người trung niên tên Tần Xương này là người của nhà họ Tần ở Vương thành Tào.

 

Nhà họ Tần là một trong các gia tộc hàng đầu của Vương thành Tào. Tần Đại Dũng cũng là người của gia tộc này, chỉ là từ nhỏ đã bị vứt bỏ, được nhà họ Tần ở Giang Hải mang về nuôi.

 

Bây giờ nhà họ Tần tìm tới cửa cũng là vì biết tin Dương Chấn là con rể của Tần Đại Dũng, muốn thông qua ông ấy để chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Chấn.

 

Sau khi tin tức Yến Đô có người xưng Vương truyền ra, người của năm Vương tộc lần lượt chạy tới Yến Đô. Hiện giờ đến cả các gia tộc lớn khác trong Vương thành cũng muốn kiếm chác ở Yến Đô.

 

Tần Đại Dũng nghiến răng nhìn chằm chằm Tần Xương: “Tập đoàn Nhạn Chấn không có quan hệ gì với tôi. Dù ông có giết tôi cũng đừng hòng đoạt được”.

 

“Ông là một thành viên trong kế hoạch hạt giống của nhà họ Tần. Chẳng lẽ ông định từ bỏ thân phận người nhà họ Tần của mình sao?”

 

Tần Xương híp mắt hỏi.

 

Tần Đại Dũng kiên quyết nói: “Kế hoạch hạt giống cái quái gì? Chẳng liên quan gì tới tôi. Từ ngày tôi bị nhà họ Tần vứt bỏ, tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Tần của Vương thành Tào nữa”.

 

“Ha ha, xem ra ông muốn phản bội nhà họ Tần”.

 

Tần Xương cười lạnh một tiếng, lập tức nhìn vào Tiêu Tiêu đang run rẩy trong ngực Tần Đại Dũng: “Vậy thì tôi sẽ chơi chết con nhóc này trước”.

 

“Dù sao các người cũng đang nằm trong tay tôi. Con rể ông biết được thì có thể làm gì được tôi?”

 

Dứt lời, ông ta bước từng bước về phía Tần Đại Dũng và Tiêu Tiêu.

 

Nhìn thấy Tần Xương đang từng bước tới gần, sắc mặt Tần Đại Dũng cực kỳ khó coi, giận dữ nói: “Ông dám?”

 

“Tôi dám hay không, ông sẽ biết nhanh thôi”.

 

Tần Xương cười híp mắt nói.

 

“Ông ngoại!”

 

Tiêu Tiêu co quắp trong ngực Tần Đại Dũng, toàn thân run lẩy bẩy.

 

Mặc dù cô bé không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn cảm nhận được Tần Xương muốn làm hại mình.

 

Cùng lúc này, Dương Chấn vừa ra khỏi khu biệt thự thành Mộng Hoan đã lao thẳng tới nhà họ Tôn.

 

Anh đang lửa giận ngút trời, nhất là tiếng kêu cứu của con gái gọi điện thoại tới vẫn không ngừng văng vẳng bên tai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK