Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1253:

 

Khi mọi người còn đang hoang mang khó hiểu, lượt đấu đôi đã bắt đầu.

 

Trận thứ nhất, nhánh chính đấu với nhánh bốn.

 

Hai gã cao thủ mà nhánh bốn phái ra đều đã trung niên, toàn thân tản ra một khí thế cực mạnh mẽ.

 

“Tốt hơn hết là hai người nhận thua đi!”

 

Cao thủ nhánh bốn khinh thường nhìn về phía cao thủ nhánh chính, giọng điệu châm chọc: “Hai người dù sao cũng là người bên nhánh chính, nếu chẳng may chúng tôi gây thương tổn cho các người, chủ gia tộc trách phạt chúng tôi thì phải làm sao đây?”

 

“Bớt huênh hoang khoác lác đi, đánh bại chúng tôi rồi hẵng mạnh miệng!”

 

Hai gã cao thủ trẻ tuổi của nhánh chính đều lộ vẻ tức giận, chia làm hai hướng trái phải, xông tới.

 

“Tới đúng lúc lắm!”

 

Cao thủ nhánh bốn nhếch mép nở một nụ cười tàn nhẫn.

 

“Mỗi người một đứa!”

 

Một gã cao thủ của nhánh bốn nói.Gã kia cũng đồng ý: “Được!”

 

Ngay khi chữ “Được” vừa thốt khỏi miệng, hai người lập tức rời khỏi vị trí đứng, nền võ đài dưới chân bọn lõm xuống một khoảng nhỏ.Trận đấu đôi đầu tiên, bắt đầu!”

 

Oành!”

 

“Oành!”

 

Mọi người ở đây đều hoa mắt lên, một giây tiếp theo, hai bóng người gần như cùng lúc bay lên cao rồi rơi xuống dưới võ đài.Khắp nơi chìm trong tĩnh mịch.Không chỉ vì thực lực của hai gã cao thủ nhánh bốn quá mạnh mà còn bởi lượt đấu đôi này, nhánh chính lần thứ hai bị loại.

 

Vậy có nghĩa là, nhánh chính đã liên tiếp bị loại khỏi hai vòng đấu võ, nếu còn muốn giành thắng lợi thì nhất định phải giành được quán quân trong lượt đấu nhóm.

 

Song, trong lượt đấu đó, sáu nhánh của nhà họ Khương đều sẽ lấy ra đội hình mạnh nhất để tham gia.

 

Nhánh chính muốn lấy được quán quân đấu nhóm, chỉ e hơi khó.

 

“Bố, lại thất bại nữa rồi!”

 

Khương Long Phi kinh ngạc nhìn về phía hai cao thủ của nhánh chính vừa bị đánh ngã khỏi võ đài, ngơ ngác nói.

 

“Con quên bố đã nói gì với con rồi à?”

 

Khương Hùng hơi cau mày, giọng điệu đã thoáng lộ sự tức giận.

 

Lão ta thật sự không được hài lòng về con mình, nếu không phải vì Khương Long Phi không thể khống chế được gia tộc họ Khương này thì sao lão ta phải giữ chặt vị trí chủ gia tộc đến nay?

 

Khương Long Phi thấy Khương Hùng lộ vẻ tức giận thì mới lấy lại tinh thần, vội vàng thưa: “Thưa bố, con xin lỗi, do tầm nhìn của con quá hạn hẹp!”

 

“Đây không phải vấn đề tầm nhìn rộng hay hẹp mà là con còn không đủ lòng tin với bố”.

 

Khương Hùng lạnh nhạt nói: “Con phải biết rằng, con là chủ gia tộc họ Khương sau này, gặp chuyện gì cũng phải hết sức bình tĩnh, chuyện chưa đi đến hồi cuối thì tuyệt đối không được kết luận bừa”.

 

“Dù nhánh chính chúng ta có lấy được quán quân đấu đơn và đấu đôi thì cùng lắm cũng chỉ có chín điểm, nhưng nếu có thể lấy được quán quân trong lượt đấu nhóm thì có thể lấy được đến ba mươi điểm”.

 

Khương Hùng ngạo nghễ nói: “Chừng nào tới lượt đấu nhóm thì đó mới là chiến trường của nhánh chính chúng ta!”

 

Khương Long Phi run lên, nhìn vẻ tự tin của Khương Hùng, ông ta không biết vì sao Khương Hùng lại tự tin đến thế, nhưng ông ta hiểu như vậy có nghĩa là bố mình đã có nắm chắc thắng lợi lượt cuối.

 

“Bố dạy rất phải, Long Phi đã hiểu ạ!”

 

, Khương Long Phi dần bình tĩnh lại.

 

Người của năm nhánh kia không biết Khương Hùng đang nói gì với Khương Long Phi, bọn họ chỉ thấy Khương Long Phi hoảng loạn lo lắng nói gì đó với Khương Hùng, khiến cho Khương Hùng tức giận ra mặt.

 

“Xem ra, lão già Khương Hùng này bắt đầu cuống lên rồi!”

 

Bên phía nhánh ba, chủ nhánh ba khinh miệt nhìn về phía nhánh chính, nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK