Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1464:

 

Mấy ngày nay, anh vẫn liên tục chú ý Tần Nhã, cũng biết Tần Nhã đã đau lòng khổ sở vì chuyện của anh như thế nào.

 

Tần Nhã đã khóc đến không thể dừng lại, nghe Dương Chấn nói lời xin lỗi, cô càng không thể khống chế tâm tình, bèn chạy ào tới, nhào vào lòng Dương Chấn, khóc thật to.

 

Trong thời gian này, quả thực cô đã mệt muốn chết, vừa phải chịu đựng nỗi đau trong lòng lại phải đối mặt với công việc bận rộn, còn cần chăm sóc con gái.

 

Hôm nay thấy Dương Chấn hoàn hảo không hao tổn gì xuất hiện trước mắt mình, cô có cảm giác gánh nặng trên vai đột nhiên được dỡ xuống.

 

Dương Chấn ôm chặt vợ mình vào lòng, mắt cũng đã ươn ướt.

 

Anh có thể cảm nhận được nỗi đau xót trong lòng cô lúc này.

 

Chừng mười phút sau, Tần Nhã mới bình tĩnh lại, tiếng khóc cũng đã ngừng, nhưng hai người vẫn ôm chặt nhau đứng đó.

 

“Chồng à, em xin lỗi!”

 

Lại lặng lẽ ôm nhau thêm một lát, Tần Nhã mới nhẹ nhàng đẩy Dương Chấn ra, hai mắt cô đỏ bừng nhìn về phía Dương Chấn, nói lời xin lỗi.

 

Dương Chấn hiểu ngay cô đang xin lỗi vì điều gì, bèn khẽ mỉm cười lắc đầu: “Chuyện này chúng ta cứ cho nó trôi qua đi, sau này đừng ai nhắc tới nữa nhé”.

 

“Chồng ơi, Y Y! Mau cứu Y Y với!”

 

Giây lát sau, Tần Nhã chợt hô lên hốt hoảng, vội vàng nói.

 

“Đừng nóng ruột, Y Y không sao đâu, đã có người đi cứu em ấy rồi”.

 

Dương Chấn vội nói.

 

Anh vừa dứt lời, điện thoại di động của anh đã reo vang, vừa bấm nhận cuộc gọi, một giọng nói đầy tang thương vang lên: “Cậu Chấn, đã cứu được người ra, không có bất cứ thương tích nào, chỉ bị giam lỏng”.

 

“Tốt!”

 

Dương Chấn nói.

 

Tần Nhã cũng đã nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện.

 

“Chồng à, xin lỗi anh, trước đây em và Y Y đã hiểu lầm anh”.

 

Tần Nhã lại xin lỗi Dương Chấn một lần nữa.

 

Dương Chấn bất đắc dĩ cười cười, lắc đầu: “Anh đã nói rồi, chuyện này cho qua đi, sao em còn nói xin lỗi gì chứ?”

 

“Hơn nữa, trong chuyện đó anh cũng có chỗ sai, dù sao thì anh với Tiểu Uyển cũng không phải là anh em ruột, anh không nên đưa cô ấy về nhà khi chưa được sự đồng ý của mọi người”.

 

“Tiểu Uyển cũng vô cùng áy náy, cứ nói muốn tìm cơ hội xin lỗi mọi người”.

 

Nghe Dương Chấn nói thế, nỗi áy náy trong lòng Tần Nhã càng thêm sâu sắc.

 

Hai mươi phút sau, Tần Y về tới tập đoàn Nhạn Chấn, đi thẳng tới phòng làm việc của Tần Nhã.

 

Khi thấy Dương Chấn, cô ta cũng lập tức ngây cả người ra, giống hệt phản ứng của Tần Nhã lúc nhìn thấy anh, đồng thời, chỉ trong nháy mắt, nước mắt đã tuôn như mưa.

 

“Y Y…”

 

Dương Chấn mỉm cười nhẹ nhàng gọi.

 

Anh vừa gọi một tiếng “Y Y”, Tần Y liền chạy ngay tới, ôm chặt lấy anh, khóc lớn: “Xin lỗi! Xin lỗi! Em đã hiểu lầm anh”.

 

“Nếu không phải tại em, anh cũng sẽ không gặp tai nạn, tất cả là lỗi của em, anh rể, xin lỗi anh, em thực sự biết lỗi rồi”.

 

Dương Chấn đứng im tại chỗ, nhìn về phía Tần Nhã, ánh mắt bất đắc dĩ.

 

Thấy Tần Nhã không tức giận, anh mới an ủi: “Anh rể không trách em, chuyện đã qua rồi, sau này đừng nhắc đến làm gì”.

 

Tần Y còn kích động hơn cả Tần Nhã, cô ta ôm Dương Chấn khóc hồi lâu, ngực áo Dương Chấn bị nước mắt thấm ướt cả, cô ta mới ngừng lại.

 

Tuy đã ngừng khóc nhưng bờ vai thỉnh thoảng vẫn run lên, tâm trạng cô ta vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK