Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1835:

 

“Câm miệng!”

 

Đoàn Hoàng bỗng nhiên nổi giận gầm lên, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn đám người, lớn tiếng hỏi: “Có phải các người nghĩ, Vô Viêm chết rồi, Đoàn Vô Nhai lại đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, thì tôi có thể bổ nhiệm Đoàn Vô Nhai làm người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn?”

 

Mấy cao thủ Thần Cảnh lập tức đưa mắt nhìn nhau như hỏi chẳng lẽ không phải sao?

 

“Tôi nói cho các người biết, nhất định phải có người chịu trách nhiệm về cái chết của Vô Viêm!”

 

Đoàn Hoàng lớn tiếng nói: ‘Dương Chấn là kẻ cầm đầu, đáng chém! Nhưng nếu không phải Đoàn Vô Nhai dung túng, sao Dương Chấn lại dám giết Vô Viêm chứ?”

 

“Đoàn Vô Nhai mới chính là thủ phạm chính gây ra cái chết của Vô Viêm! Nó nhất định phải lấy cái chết đền tội!”

 

Sau khi lão ta nói xong lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.

 

Đoàn Vô Viêm là con trai của lão ta nhưng Đoàn Vô Nhai cũng vậy mà.

 

Hơn nữa trước ngày hôm nay Đoàn Vô Nhai mới là người kế thừa của Hoàng tộc họ Đoàn, được Đoàn Hoàng coi trọng.

 

Bây giờ Đoàn Vô Viêm đã chết, Đoàn Hoàng cần gì phải vì một người đã chết mà đi trách phạt một đứa con trai khác chứ?

 

Nếu chỉ trách phạt bình thường thì cũng không sao nhưng đăng này Đoàn Hoàng lại nói muốn để Đoàn Vô Nhai lấy cái chết đền tội.

 

Điều này rất không bình thường.

 

“Người đâu, mau trói Dương Chấn và Đoàn Vô Nhai đưa đến đây!”

 

Đoàn Hoàng ra lệnh, hai bóng người lặng lẽ xuất hiện.

 

Nhìn thấy hai người này, bốn cao thủ kia, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Bởi vì bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy hai người này, hơn nữa bọn họ còn cảm thấy một luồng áp lực võ thuật khủng bố bao trùm khắp nơi này.

 

Càng khiến bọn họ khiếp sợ hơn là Đoàn Hoàng lại ra lệnh cho hai người nọ đi bắt Dương Chấn và Đoàn Vô Nhai đưa đến đây, lẽ nào Đoàn Hoàng thật sự muốn giết Đoàn Vô Nhai sao?

 

Không ai có thể ngờ được, sau đó Đoàn Hoàng lại ra lệnh cho người đi bắt Đoàn Vô Nhai về.

 

Dẫu sao, Đoàn Vô Viêm cũng đã chết, Hoàng tộc họ Đoàn ngày nay chỉ có Đoàn Vô Nhai là có thiên phú võ thuật mạnh nhất.

 

Những hoàng tử khác tuy cũng có thiên phú khá cao nhưng thực lực mạnh nhất chỉ tới Thần Cảnh trung kỳ, so với Đoàn Vô Nhai đã đột phá tới Thần Cảnh đỉnh phong thì quả thật không đáng nhắc tới.

 

Thế nhưng, Đoàn Hoàng lại vì cái chết của Đoàn Vô Viêm mà tính hỏi tội Đoàn Vô Nhai.

 

Ngay khi Đoàn Hoàng phái hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới biệt viện, bên trong khuôn viên của biệt viện này, bốn người Dương Chấn, Đoàn Vô Nhai, Độc Du và Đoàn Ngữ Yên đều đang có mặt.

 

Đoàn Vô Nhai nhìn biệt viện đã biến thành phế tích, sắc mặt bi thương vô cùng.

 

“Bố, bố đã cố gắng hết sức rồi, xin đừng tự trách bản thân nữa, nếu mẹ ở trên trời có linh, nhất định sẽ không trách bố đâu”.

 

Đoàn Ngữ Yên kéo tay bố mình, cố gắng khuyên giải.

 

Mặc dù cô ấy đang khuyên giải Đoàn Vô Nhai nhưng sắc mặt cô ấy cũng đau thương khôn xiết.

 

Bố nhớ thương mẹ, sao cô ấy lại không nhớ nhung mẹ mình chứ?

 

Biệt viện này có ý nghĩa vô cùng sâu nặng với Đoàn Vô Nhai, đồng thời nó cũng có ý nghĩa như vậy đối với cô ấy.

 

Nay biệt viện này đã bị hủy hoại, thật đúng là một đả kích rất lớn đối với hai bố con cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK