Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1863:

 

Phương Nho chính là cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã đến Hoàng tộc họ Đoàn đưa Đoàn Vô Viêm về.

 

Lúc này, lão ta cũng khá sợ hãi, lão ta biết rõ Vũ Vũ Lan điên cuồng đến mức nào.

 

“Trưởng công chúa, khi tôi chạy đến Hoàng tộc họ Đoàn thì điện hạ đã bị giết, mong trưởng công chúa tha tội!”

 

Phương Nho quỳ xuống đất xin lỗi.

 

Mặc dù Vũ Vũ Lan điên cuồng nhưng cũng không ngu xuẩn. Phương Nho là cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, bà ta biết lão ta quan trọng với Hoàng tộc họ Vũ thế nào.

 

Nếu bà ta giết Phương Nho thật thì sợ là bà ta cũng sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng.

 

“Nói cho tôi biết, cuối cùng ai đã giết con trai ,ụ tôi Vũ Vũ Lan cố nén cơn tức trong lòng, cản răng hỏi.

 

“Dương Chấn, một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh mới chỉ hai mươi tám tuổi, sức chiến đấu của cậu ta rất mạnh, đến tôi cũng không phải là đối thủ của cậu ta”.

 

Phương Nho nói đúng sự thật.

 

“Ông nói gì? Một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh mới chỉ hai mươi tám tuổi?”

 

Dù có là Vũ Vũ Lan thì khi nghe tin này, bà ta cũng kinh hãi đến cực đỉnh: “Sao lại thế được?

 

Không phải ông sợ tôi trách phạt nên mới lừa tôi đấy chứ?”

 

Phương Nho vội vàng lắc đầu: “Trưởng công chúa, tôi là người thế nào người không hiểu sao?

 

Hơn nữa, tôi dám lừa công chúa à? Dù tôi dám thật thì chẳng lẽ người không điều tra được sự thật?”

 

Nghe lão ta nói vậy, Vũ Vũ Lan không nghi ngờ nữa, gương mặt phẫn nộ xen lẫn sợ hãi.

 

Dù bà ta có là thiên tài đứng đầu của Hoàng tộc họ Vũ thì đến bốn mươi tuổi bà ta mới bước vào cảnh giới Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

Mà Dương Chấn thì còn vào Siêu Phàm Cảnh sớm hơn bà ta mười hai năm.

 

Thiên phú võ thuật thế này, dù có là hai Hoàng tộc cổ xưa thì cũng chưa thấy bao giờ.

 

“Cậu ta là người của gia tộc Cổ Võ à?”

 

Ngoài gia tộc Cổ Võ ở ẩn kia ra thì bà ta không thể nghĩ ra ai mà lại có thiên phú võ thuật kinh khủng đến vậy.

 

Phương Nho läc đầu: “Tạm thời không biết nhưng theo tôi được biết, sáu năm trước cậu ta còn là người bình thường, thậm chí còn chẳng bằng Vương Cảnh sơ kỳ”.

 

“Từ sáu năm trước, sau khi cậu ta tòng quân biên giới phía Bắc của chiến vực Chiêu Châu, thiên phú võ thuật đỉnh cao, thực lực tăng như bay”.

 

“Năm năm nhập ngũ ngắn ngủi mà cậu ta đã thành Tướng quân của biên giới phía Bắc, một năm trước rời biên giới phía Bắc, quay về cuộc sống bình thường”.

 

“Trừ chuyện này ra, tôi còn tra được thân phận của cậu ta có chút vấn đề. Từ nhỏ cậu ta đã lớn lên ở gia tộc Vũ Văn, một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô. Chủ gia tộc Vũ Văn là bố cậu ta nhưng trên thực tế, người này chỉ là bố nuôi”.

 

“Mẹ ruột của Dương Chấn là Dương Tuyết Nhạn, năm đó sau khi mang thai mới lấy Vũ Văn Cao Dương”.

 

“Không những thế, về người phụ nữ tên Dương Tuyết Nhạn này, tôi chỉ điều tra được những chuyện sau khi bà ta xuất hiện ở Yến Đô, còn những chuyện trước đó không biết được gì, cứ như là tự dưng xuất hiện ở Yến Đô vậy”.

 

“Cuối cùng càng không biết bố ruột của Dương Chấn là ai”.

 

“Nhưng mới hai mươi tám tuổi mà thực lực cậu ta đã đạt đến Siêu Phàm Nhất Cảnh, tất nhiên huyết mạch vô cùng mạnh mẽ. Tôi nghi ngờ mẹ và bố cậu ta đều không phải người bình thường, rất có thể cũng là thiên tài của gia tộc Cổ Võ”.

 

Nghe Phương Nho nói xong, sự tức giận trên mặt Vũ Vũ Lan biến mất mà thay vào đó là sự nghiêm túc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK