Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1279:

 

Lúc trước đấu với người của Vương tộc họ Tiết, anh đã từng gặp một cao thủ có thủ đoạn giống hệt Miêu Chính Phong, tên là Quỷ Kiến Sầu.

 

Đến cả Dương Chấn cũng từng bị ông ta lừa một vố.

 

“Tôi không biết”.

 

Miêu Chính Phong vội vàng phủ nhận. Nhưng lúc hỏi câu này, Dương Chấn vẫn luôn quan sát sắc mặt của ông ta.Rõ ràng anh đã nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt ông ta, chắc chắn đang giấu diếm gì đó.“Nói!”

 

Dương Chấn nổi giận quát lên.“Tôi thực sự không biết Quỷ Kiến Sầu nào cả!”

 

Miêu Chính Phong cuống quýt đáp, bộ dạng không biết gì cả.“Giết!”

 

Dương Chấn dứt khoát từ bỏ truy hỏi, ra lệnh một tiếng. Ông chủ nhánh hai lập tức bước lên nhìn chằm chằm Miêu Chính Phong, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu tôi đoán không sai, ông chủ nhánh ba đã bị cậu tiêu diệt rồi đúng không?”

 

“Vậy thì cậu cút xuống địa ngục chịu tội với ông ấy đi!”

 

Dứt lời, lão ta giơ chân định đạp xuống ngực trái của Miêu Chính Phong.

 

“Tôi biết Quỷ Kiến Sầu!”

 

Trông thấy ông chủ nhánh hai sắp đạp tới, Miêu Chính Phong hốt hoảng hét lên.

 

“Bịch!”

 

Ông chủ nhánh hai không đạp xuống người Miêu Chính Phong mà là khối đá xanh bên cạnh.

 

Khối đá xanh lớn lập tức vỡ thành từng mảnh.

 

Ông chủ nhánh hai là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, lúc này Miêu Chính Phong lại đang bị thương nặng. Nếu bị ông chủ nhánh hai đạp một cái, Miêu Chính Phong sẽ không còn đường sống.

 

“Cậu Chấn!”

 

Ông chủ nhánh hai cung kính nhìn Dương Chấn.

 

Miêu Chính Phong thở hổn hển, trong mắt tràn đầy sợ hãi và thở phào vì may mắn còn sống.

 

“Quỷ Kiến Sầu có quan hệ gì với ông? Tại sao ông lại giả mạo ông chủ nhánh ba?”

 

Dương Chấn lạnh giọng hỏi.

 

“Quỷ Kiến Sầu cũng là người của Quỷ Môn Miêu Thành, sư đệ của tôi”.

 

“Còn tại sao tôi lại giả mạo ông chủ nhánh ba, tôi… tôi không thể nói được”.

 

Miêu Chính Phong đang định khai ra, đột nhiên nhớ tới gì đó, vẻ mặt rất kinh hoàng.

 

Nhưng ít nhất Dương Chấn cũng đã biết Quỷ Kiến Sầu là ai.

 

“Ông không nói cho tôi biết mục đích của ông, tôi còn tha mạng cho ông làm gì?”

 

Dương Chấn lạnh lùng hỏi.

 

“Bịch!”

 

Miêu Chính Phong bỗng quỳ rạp xuống đất, cầu khẩn nói: “Tôi xin cậu, hãy tha cho tôi một mạng”.

 

“Không phải tôi không muốn nói, mà là không thể nói. Chỉ cần tôi nói ra nửa lời sẽ lập tức bị cổ độc phản phệ, chết thảm tại chỗ”.

 

Ông chủ nhánh hai đạp Miêu Chính Phong ngã ra đất, cả giận nói: “Mày lừa quỷ à? Mau nói ra, mày giả mạo ông chủ nhánh ba tới nhà họ Khương bọn tao có ý đồ gì?”

 

Dương Chấn không ngăn cản, chỉ thờ ơ đứng nhìn. Anh không tin Miêu Chính Phong nói cổ độc phản phệ gì đó.

 

“Tôi thực sự không thể nói được!”

 

Miêu Chính Phong đau khổ cầu xin: “Nếu tôi nói, nhất định sẽ chết ngay lập tức. Xin các người tha chết cho tôi, chỉ cần không ép tôi nói ra mục đích tới nhà họ Khương, bảo tôi làm gì cũng được”.

 

“Tiểu Uyển, có cách nào khiến ông ta chịu mở miệng không?”

 

Dương Chấn chợt hỏi Phùng Tiểu Uyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK