Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1810:

 

Đoàn Vô Viêm tỏ ra sợ hãi, quỳ hai gối xuống đất nói lớn: “Thưa bố, Luyện Thể Đan quý giá như thế, cho con thì phí lắm, xin bố đừng làm vậy!”

 

“Đứng lên!”

 

Đoàn Hoàng quát, dùng sức mạnh nhẹ nhàng _ bao phủ lấy ông ta.

 

Trong sự ngạc nhiên của mọi người, Đoàn Vô Viêm được luồng sức mạnh này nâng dậy.

 

Ai nấy đều ngỡ ngàng nhìn Đoàn Hoàng.

 

Xem ra thực lực của lão ta lại tăng tiến rồi.

 

“Bố…”

 

Đoàn Vô Viêm còn muốn nói gì thì bị Đoàn Hoàng ngất lời: ‘Bố đã quyết định ban Luyện Thể Đan cho con thì tất nhiên sẽ không lấy lại”.

 

“Một viên Luyện Thể Đan không có tác dụng rõ rệt với bố đâu, bây giờ con mới vừa đột phá đến Thần Cảnh hậu kỳ, uống viên thuốc này sẽ rất có lợi cho con”.

 

Đoàn Vô Viêm vội vàng nói: “Con cảm ơn bối”

 

“Ha ha, giỏi!”

 

Tâm trạng của Đoàn Hoàng rất tốt, những người khác trong dòng chính cũng lờ mờ nhận ra điều gì, hối hả hùa theo: “Ngũ hoàng tử có hiếu quát”

 

“Không hổ là Hoàng tử của Hoàng tộc họ Đoàn chúng ta, không những có thiên phú xuất chúng mà còn hiếu thảo nữa’.

 

“Có một thiên tài như Hoàng tử Vô Viêm, lo gì.

 

Hoàng tộc họ Đoàn ta không quật khởi được!”

 

Ai cũng nói những lời có cánh.

 

“Thưa bố, con không đồng ý!”

 

Đang lúc mọi người khen ngợi sự ưu tú của Đoàn Vô Viêm thì đột nhiên một giọng nói vang lên cắt ngang.

 

Hai mắt Đoàn Vô Nhai đỏ bừng, cắn răng nói: “Biệt viện ở phía Đông Bắc từng là nơi sinh sống của con và Viên Viên, dù để trống nhưng mỗi ngày con đều quét dọn”.

 

“Biệt viện nhỏ ấy chứa đựng kỷ niệm đáng nhớ giữa con và Viên Viên, con không thể nhượng lại nơi đó cho ai được!”

 

Đoàn Vô Nhai không hề nao núng trước sự cường thế của Đoàn Hoàng.

 

Ông ta nhìn thẳng vào mắt bố mình, kiên định nói: “Con sẽ không giao biệt viện đó cho bất cứ ai”

 

Căn phòng họp rộng lớn chìm trong tĩnh mịch, ai nấy đều hoảng hốt.

 

Lâu lắm rồi không có ai dám nói chuyện thế này với Đoàn Hoàng.

 

Trong Hoàng tộc họ Đoàn, Đoàn Hoàng là chúa tể, ai dám không nghe lệnh?

 

Hai mắt Đoàn Vô Viêm lập lòe, âm hiểm cười.

 

Không ai nhìn thấy nụ cười này.

 

“Đoàn Hoàng, xin ngài hãy bớt giận!”

 

Ngay lúc này, một ông lão quỳ xuống đất, thấp thỏm nói: “Nhị hoàng tử không có ý gì đâu ạ, do biệt viện đó rất quan trọng nên ngài ấy mới muốn giữ lại, xin Đoàn Hoàng tha thứ!”

 

“Xin Đoàn Hoàng tha thứ!”

 

Sau đó lại có người quỳ xuống cầu xin tha thứ cho Đoàn Vô Nhai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK