Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1086:

 

Quan Trấn Hải lớn tiếng ra lệnh, mười mấy cao thủ mặc đồng phục của Chấp Pháp đường nhanh chóng xuất hiện trong sảnh tiệc.

 

Thoáng chốc, trong sảnh tiệc đông nghịt người, tất cả đều là cao thủ của Vương tộc họ Quan.

 

Quan Duyệt sợ hãi kêu lên: “Ai dám động vào sư phụ tôi phải bước qua xác tôi trước!”

 

“Cô đã muốn chết như vậy thì đừng trách tôi không nương tay!”

 

Trong mắt Quan Hồng Nghị nổi lên sát khí mãnh liệt.

 

Ông ta thấy sự tồn tại của thiên tài võ thuật như Dương Chấn là sự uy hiếp lớn nhất của Vương tộc họ Quan.

 

Chưa tới ba mươi tuổi đã mạnh như vậy, nếu cho anh thêm mười năm sẽ còn mạnh đến mức nào?

 

Nếu đã không thể khống chế thiên tài như vậy để sử dụng thì chỉ có thể tiêu diệt.

 

“Các người không được ức hiếp vợ tôi!”

 

Một bóng người mập mạp bỗng nhiên lao tới, dang tay che chắn Quan Duyệt ở sau lưng.

 

Người đó chính là đứa con trai bị thiểu năng của Vũ Ninh, Vũ Tử Khai.

 

Quan Duyệt kinh ngạc nhìn Vũ Tử Khai, không ngờ mới gặp nhau một lần mà anh ta đã bảo vệ mình như vậy.

 

Dương Chấn cũng giật mình nhìn chằm chằm Vũ Tử Khai.

 

Anh nhìn ra được anh ta là một người trưởng thành bị thiểu năng trí tuệ, e là trí thông minh chỉ dừng lại ở bảy tám tuổi.

 

Tuy nhiên, nội tâm của anh ta lại rất thuần khiết.

 

Khác biệt hoàn toàn với người của các gia tộc lớn chỉ biết tranh giành quyền lực.Đáng tiếc là anh ta bị thiểu năng.Vũ Ninh cau mày quát: “Tử Khai, con mau về đây!”

 

Ông ta biết mình không phải đối thủ của Dương Chấn, lại kiêng kị thân phận của anh. Nếu Vương tộc họ Quan đã muốn đối phó anh, đương nhiên ông ta sẽ không nhúng tay.“Vũ Tử Khai, tôi không phải vợ anh, anh mau ra chỗ bố anh đi”.

 

Quan Duyệt không đành lòng để Vũ Tử Khai bảo vệ mình, không nhịn được lên tiếng khuyên nhủ.“Anh biết em sợ liên lụy tới anh nên mới nói như vậy. Em yên tâm, anh là người của Hoàng tộc họ Vũ. Có anh ở đây, ai cũng đừng hòng bắt nạt em”.

 

Vũ Tử Khai đáp, giơ nắm đấm lên, dáng vẻ mập mạp đáng yêu lạ thường.“Ông Ninh thấy nên giải quyết chuyện này thế nào?”

 

Quan Hồng Nghị hỏi Vũ Ninh.

 

Vũ Ninh lo lắng thân phận của Dương Chấn, Quan Hồng Nghị có khác gì đâu?

 

Ông ta rất muốn Dương Chấn chết. Nếu có thể kéo Hoàng tộc họ Vũ vào, dù sau lưng Dương Chấn thực sự có thế lực lớn làm chỗ dựa cũng có thể giảm bớt áp lực cho Vương tộc họ Quan.

 

Chỉ bằng câu hỏi này, Quan Hồng Nghị đã đẩy trách nhiệm cho Vũ Ninh.

 

Vũ Ninh lạnh lùng nhìn ông ta: “Đây là Vương tộc họ Quan các ông. Muốn giải quyết thế nào phải do các ông quyết định chứ?”

 

Sao ông ta không nghe ra được ý đồ của Quan Hồng Nghị?

 

Giữa hai nhà vốn chỉ có quan hệ lợi ích, chuyện này chỉ liên quan đến một nhà, đương nhiên Vũ Ninh sẽ không dễ dàng tham gia.

 

Quan Hồng Nghị khẽ cười nói: “Ông Ninh nói rất đúng. Nhưng hiện giờ Tử Khai một lòng muốn bảo vệ Quan Duyệt. Chuyện này khó mà xử lý”.

 

“Dù Tử Khai không nhúng tay thì Quan Duyệt đã sắp gả vào Hoàng tộc họ Vũ, hiện giờ người ngoài muốn dẫn nó đi, rõ ràng có liên quan với Hoàng tộc họ Vũ”.

 

“Nếu thực sự để Dương Chấn dẫn mợ chủ của nhánh hai Hoàng tộc họ Vũ đi ngay trước mặt ông Ninh, người ngoài biết được e là không hay đâu!”

 

“Đến lúc đó mọi người sẽ nói gì? Chỉ sợ thể diện của ông Ninh cũng khó giữ nổi”.

 

Vũ Ninh cười lạnh một tiếng: “Cô ta vẫn chưa gả vào nhà họ Vũ chúng tôi thì vẫn là người của Vương tộc họ Quan, liên quan gì tới chúng tôi?”

 

“Hơn nữa, tôi có nói mối hôn nhân này nhất định phải thành sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK