Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1841:

 

Nói đến đó, lão ta bỗng nhäm mắt lại, như thể không đành lòng nhìn, nhưng khi mở mắt lần nữa đã hoàn toàn không còn chút lưu luyến nào, chỉ còn lại sát khí bừng bừng.

 

“Giết!”

 

Đoàn Hoàng lại hạ lệnh một tiếng, không chỉ hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia mà cả bốn cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng hơn chục cao thủ bán bộ Thần Cảnh đều đồng loạt tiến về phía Dương Chấn và Đoàn Vô Nhai.

 

Cho tới lúc này, Đoàn Vô Nhai mới hoàn toàn tin, Đoàn Hoàng thực sự muốn giết ông ta.

 

“Độc Du, đưa Ngữ Yên đi maul”

 

Đoàn Vô Nhai bồng hối hận vô cùng, hối hận vì sao vừa rồi không chịu nghe lời con gái, mang theo con bé rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn này?

 

Nếu vừa rồi muốn đi, lấy thực lực Thần Cảnh đỉnh phong của ông ta cùng với thực lực Thần Cảnh hậu kỳ của Độc Du và một vị cao thủ hoàn toàn có khả năng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh như Dương Chấn, hai tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Đoàn chắc chắn không thể giữ chân họ.

 

Nhưng ông ta lại vẫn ôm chút hi vọng với Đoàn Hoàng, nào ngờ Đoàn Hoàng lại hoàn toàn không muốn nghe ông ta giải thích một lời, cũng không có ý định buông tha ông ta mà trực tiếp hạ lệnh giết cả ông ta.

 

“Cô chủ, đi thôi!”

 

Hơi thở võ thuật cảnh giới Thần Cảnh hậu kỳ của Độc Du bùng phát, vừa bảo vệ Đoàn Ngữ Yên vừa điên cuồng công kích kẻ địch.

 

““Uỳnh!”

 

Ông ấy vung tay đập một chưởng, một cao thủ bán bộ Thần Cảnh bị giết chết trong nháy mắt.

 

Đoàn Ngữ Yên hoàn toàn không biết võ, cô ấy Đoàn Ngữ Yên hoàn toàn không biết võ, cô ấy sợ hãi vô cùng, bởi trước nay cô ấy chưa từng chứng kiến cảnh tượng thế này bao giờ, cũng chưa từng nghĩ, sẽ có một ngày, ông nội cô ấy lại muốn giết chết bố cô ấy.

 

Tuy Độc Du không muốn rời khỏi đây nhưng ông ấy cũng hiểu, đối với Đoàn Vô Nhai, Đoàn Ngữ Yên mới là quan trọng nhất, thậm chí có thể nói là quan trọng hơn cả tính mạng chính mình.

 

Ông ấy chỉ có thể dốc hết sức chiến đấu, cố găng nghĩ cách đưa Đoàn Ngữ Yên ra ngoài an toàn.

 

Đoàn Vô Nhai cũng bộc phát thực lực Thần Cảnh đỉnh phong của mình, giận dữ hét to: ‘Phụ hoàng, vì sao người lại muốn ép con?”

 

Sau tiếng gầm giận dữ, ông ta nhấc chân bước lên một bước, khối đá cẩm thạch lót nền dưới chân lập tức nát vụn, bóng ông ta biến mất khỏi vị trí.

 

“Uỳnh!”

 

Ông ta xông về phía một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, dồn hết sức đánh ra một đòn.

 

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn vang lên, sau đó khiếp sợ chứng kiến, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia bị Đoàn Vô Nhai đánh lùi lại năm, sáu bước.

 

Đoàn Hoàng cũng kinh hãi ra mặt: “Mày, mày đã đột phá lên Thần Cảnh đỉnh phong?”

 

Trước đó cấp dưới từng báo cáo lại là Đoàn Vô Nhai giết La Tu, nhưng bởi Đoàn Vô Viêm vừa chết, lão ta cũng không suy nghĩ cặn kế, cho đến lúc này mới hiểu, thì ra Đoàn Vô Nhai đã đột phá tới Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Lòng lão ta biết rất rõ, Hoàng tộc họ Đoàn ngày nay, Đoàn Vô Nhai mới là người có tư cách thừa kế ngai vàng nhất. Nhưng Đoàn Vô Viêm đã chết, Đoàn Vô Nhai cũng chỉ có thể chết!

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Đoàn Vô Nhai lúc này đã phẫn nộ tột cùng, mỗi lần tung chiêu đều như thể dốc hết sức bình sinh.

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đấu với ông ta bị đè ép hoàn toàn, không cách nào phát huy toàn bộ thực lực.

 

Độc Du cũng cực kì mạnh mẽ, vừa bảo vệ Đoàn Ngữ Yên lại vừa chống trả cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn.

 

Ngược lại, phía bên Dương Chấn, không ai dám phát động tấn công anh, không biết là không muốn hay vì sợ anh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK