Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2078:

 

Khí thế như có như không kia đã biến mất vào lúc Long Hoàng và Long Tấn đánh nhau.

 

Dường như đối phương đang cảnh cáo Dương Chấn đừng nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc họ Long.

 

Đối phương không giết Dương Chấn mà chỉ dùng đòn mạnh để đẩy anh lùi lại.

 

Tất cả mọi người đều sững sờ.

 

Dương Chấn là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người khác mạnh hơn, chỉ một đòn đã có thể đẩy lùi anh. Đây là cao thủ có cấp bậc nào đây?

 

Sắc mặt Dương Chấn âm trầm, nhìn người tóc trăng đang đứng trước mặt Long Hoàng.

 

“Tha được thì tha đi. Rời khỏi Hoàng tộc họ Long đi, tôi sẽ tha mạng cho cậu!”

 

Ông lão bình tĩnh lên tiếng, tựa như đang nói về một chuyện rất bình thường.

 

“Không biết tiền bối là ai? Vì sao muốn nhúng †ay vào chuyện giữa tôi và Hoàng tộc họ Long?”

 

Dương Chấn lạnh lùng hỏi.

 

Ông lão cau mày, không hề nể nang: “Chuyện không nên biết thì đừng có hỏi. Cút đi!”

 

Dương Chấn thầm nổi nóng. Ông lão trước mắt có khí thế rất mạnh, sợ là đã đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh rồi.

 

Nếu Dương Chấn muốn thắng lão ta, phải bùng nổ sức chiến đấu như khi đánh nhau với Black Doctor thì còn có cơ may. Nhưng việc đó sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng, rất có khả năng anh sẽ lại hoàn toàn mất kiểm soát như lần đó, thậm chí sẽ lại mất trí nhớ.

 

Dĩ nhiên, lần trước Dương Chấn còn có thuốc của Phùng Tiểu Uyển nên mới có thể cưỡng chế tăng sức chiến đấu trong thời gian ngắn, mà anh đã dùng hết từ lâu rồi.

 

Nói cách khác, hiện giờ, cho dù dốc hết sức lực thì anh cũng không thể đánh bại ông lão kia.

 

Long Hoàng thần thờ nhìn ông lão thật lâu mới thất thanh hỏi: “Ngài là, bác Phúc ạ?”

 

Nghe thấy câu hỏi này của lão ta, ai cũng giật mình.

 

Bản thân Long Hoàng đã là một lão già hơn bảy mươi tuổi, thế mà lúc này lại gọi một ông lão khó đoán được tuổi như mình là bác Phúc.

 

Vậy chẳng phải có nghĩa là ông lão này ít nhất đã một trăm tuổi rồi?

 

Một cao thủ hùng mạnh trăm tuổi!

 

Con ngươi Dương Chấn co rút, đột nhiên hiểu vì sao đối phương lại ngăn cản mình, hóa ra là có liên quan đến Long Hoàng.

 

Ông lão cau mày, lạnh lùng liếc mắt nhìn Long Hoàng, giọng nói đầy bất mãn: ‘Đường đường là Hoàng tộc họ Long, sao lại lưu lạc đến bước đường này vậy? Chỉ là một tên nhóc thôi mà cũng có thể tiêu diệt Hoàng tộc họ Long là sao?”

 

Lời nói của ông lão đã thừa nhận thân phận của mình.

 

Long Hoàng tức khắc đầm đìa nước mắt, quỳ phịch xuống dưới chân ông lão, nức nở nói: ‘Long Kỳ chào bác Phúc ạ!”

 

“Bác Phúc, cháu có lỗi với tổ tiên của Hoàng tộc họ Long, xin bác hãy trừng phạt cháu!”

 

Lão ta vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều sững sờ.

 

Nhất là người của Hoàng tộc họ Long, ai nấy đều trợn to hai mắt, nét mặt không dám tin.

 

Lúc này đây, trong đầu bọn họ đều hiện lên một cái tên, Long Phúc!

 

Tên của vị Long Hoàng đời trước chính là Long Phúc.

 

Đây cũng là người duy nhất trong lịch sử Hoàng tộc họ Long không truyền ngôi vị Hoàng Chủ của mình cho con nối dõi mà là cho cháu.

 

Long Tấn đang đứng bên cạnh cũng sững sờ nhìn Long Phúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK