Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1800:

 

Nhưng người đó chỉ hờ hững liếc mắt rồi cất bước lướt qua.

 

Dường như không nhận ra ba người.

 

Nhưng điều làm bọn họ ngạc nhiên hơn là người đàn ông cao to cống một cậu trai trẻ tuổi – đang đi theo sau, cậu trai trẻ tuổi đó chính là Dương Chấn.

 

“Dương Chấn kìa!”

 

Mã Vương sửng sốt.

 

Tiết Vương nhìn Bạch Vương, nặng nề hỏi: “Người thừa kế Đoàn Vô Nhai của Hoàng tộc họ Đoàn lại mang Dương Chấn đi, rốt cuộc là sao?”

 

Bạch Vương trầm giọng đáp: ‘Có lẽ là Dương Chấn có bí mật gì nên Đoàn Vô Nhai muốn mang về Hoàng tộc họ Đoàn?”

 

Nghe vậy, Mã Vương và Tiết Vương đều ngỡ ngàng.

 

“Chảng lẽ người chiến thắng cuối cùng là Hoàng tộc họ Đoàn?”

 

Trên mặt Tiết Vương đầy vẻ nghi hoặc.

 

“Hay chúng ta thử đi thăm dò xem sao?”

 

Mã Vương nhanh nhảu nói.

 

Mặc dù họ là người đứng đầu của Vương tộc nhưng Vương tộc ngày nay lại chẳng là gì so với Hoàng tộc.

 

Ba người họ chỉ có thực lực bán bộ Thần Cảnh, trong khi đó mỗi một người đứng đầu của – Hoàng tộc đều là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ngay cả Đoàn Vô Nhai vừa gặp cũng đã là Thần Cảnh hậu kỳ.

 

“Điện hạ Đoàn, chào ngài!”

 

Ba người hối hả tiến lên, cúi người chào Đoàn Vô Nhai.

 

“Các ông là ai?”

 

Đoàn Vô Nhai nhíu mày nhìn những người trước mặt, do cảm thấy họ không phải người thường nên mới nhìn lâu hơn một chút.

 

Không ngờ ba người này lại biết ông ta là người của Hoàng tộc họ Đoàn.

 

“Thưa điện hạ Đoàn, tôi là Bạch Vương của Vương tộc họ Bạch’.

 

Bạch Vương mau chóng trả lời.

 

Mã Vương và Tiết Vương cũng lần lượt báo thân phận của mình.

 

Đoàn Vô Nhai thế mới biết ba người này là ai, lạnh giọng hỏi: “Tìm tôi có chuyện gì?”

 

“Là thế này, chúng tôi thấy ngài mang Dương Chấn đi, ngài muốn đưa cậu ta về Hoàng tộc họ Đoàn sao?”

 

Bạch Vương cẩn thận hỏi.

 

Đoàn Vô Nhai quát lớn rồi nhanh chóng rời đi, không thèm nhìn Bạch Vương và hai người còn lại lấy một lần.

 

Säc mặt của ba người trở nên khó coi, chỉ biết đứng nhìn ông ta mang Dương Chấn đi.

 

“Khốn kiếp! Dám mặt nặng mày nhẹ với chúng tai”

 

Cho đến khi Đoàn Vô Nhai mất bóng, Mã Vương mới nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Bạch Vương và Tiết Vương tái mặt, vội vàng quát: ‘“Câm miệng!”

 

“Ông cũng biết Đoàn Vô Nhai là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ rồi mà, cho dù đã đi rất xa nhưng muốn biết ông nói gì cũng dễ thôi”.

 

Bạch Vương âm trầm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK