Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2025:

 

Sau khi Dương Chấn và Long Dược đánh chiêu đầu thì không ai lùi bước cả. Hai người vẫn đứng ở vị trí cũ, chỉ là mặt đất dưới chân hai người đã bị lõm xuống.

 

“Quả nhiên võ thuật của mày đã bước vào.

 

Siêu Phàm Cảnh!”

 

Rất lâu sau, Long Dược nheo mắt nói, ánh mắt thấp thoáng sự kinh ngạc.

 

Tuy ông ta là con rể của phủ thành chủ Hoài Thành, năm bốn mươi tuổi bước vào Siêu Phàm Cảnh. Bây giờ 55 tuổi nhưng thực lực mới đến Siêu Phàm Nhị Cảnh.

 

Mặc dù thực lực của ông ta đang là Siêu Phàm Nhị Cảnh. Nhưng sắp đến Siêu Phàm Tam Cảnh rồi, chỉ còn một bước nữa.

 

Nhưng với thực lực của ông ta, dù là Siêu Phàm Tam Cảnh tâm thường thì chưa chắc đã là đối thủ của ông ta.

 

Bây giờ, một chàng trai mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi mà đã bộc phát thực lực đến cảnh giới Siêu Phàm Nhị Cảnh, điều này làm ông ta khá ngạc nhiên.

 

Ở một nơi võ thuật phát triển mạnh như Hoài Thành, dù có là phủ thành chủ thì cũng chưa có cao thủ ba mươi tuổi nào bước vào Siêu Phàm Cảnh.

 

“Rốt cuộc mày là ai?”

 

Long Dược chợt hỏi.

 

Dương Chấn bình tĩnh nói: “Chắc ông cũng rất rõ tôi là ai nhưng tôi muốn nói với ông răng, cái chết của Long Khoa không liên quan gì đến tôi”.

 

“Với cảnh giới võ thuật của ông, chắc ông cũng biết rõ căn cứ theo cảnh giới võ thuật của tôi, nếu tôi muốn giết Long Khoa thật thì tôi hoàn toàn có thể giấu tất cả mọi người”.

 

“Chắc chắn ông bị ai đó lợi dụng rồi, thế nên mới đổ cái chết của Long Khoa lên đầu tôi”.

 

Nghe Dương Chấn nói vậy, Long Dược nhướn mày, ông ta biết Dương Chấn không hề nói dối.

 

“Không cần biết có phải mày giết Long Khoa hay không, giữa mày và nó có xích mích rất lớn.

 

Nó muốn mày chết đúng không?”

 

Long Dược đã đoán được đầu đuôi câu chuyện nhưng vẫn muốn tiếp tục đấu với Dương Chấn.

 

“Hữu”

 

Dương Chấn cười mỉa: “Nếu ông đã nói vậy thì tôi có nói gì cũng vô nghĩa”.

 

“Nếu ông muốn đấu thì tôi đấu!”

 

Dứt lời, Dương Chấn chuyển động chân, trong nháy mắt anh biến mất khỏi phòng tiệc, cùng lúc đó một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Đỉnh Ninh Sơn, quyết chiến!”

 

Long Dược cũng biến mất theo.

 

Đến khi hai người đã biến mất khỏi phòng tiệc, mọi người mới sực tỉnh, mặt ai nấy đều kinh hãi, vội hít thở.

 

“Rốt cuộc họ là cao thủ cấp nào vậy?”

 

Có người mặt đầy sợ hãi hỏi.

 

“Thần Cảnh đỉnh phong à?”

 

Lại có người vội vã nói.

 

“Thần Cảnh đỉnh phong?”

 

Một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ nghỉ ngờ nói: “Nếu họ chỉ là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thật thì họ không thể làm chúng ta bị thương nặng chỉ với sóng dư âm của một lần va chạm được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK