Chương 2047:
“Cậu Chấn, nhà họ Lữ chúng tôi hoàn toàn không có suy nghĩ hợp tác để giết cậu đâu”.
“Tôi sẽ dẫn người của nhà họ Lữ rời khỏi Yến Đô ngay!”
€ó người của nhà họ Lữ đứng ra đầu tiên, lại có quản lý của mấy nhà tài phiệt lục tục quỳ xuống trước mặt Dương Chấn, khóc lóc cầu xin: “Cậu Chấn, nhà họ An chúng tôi cũng không có suy nghĩ đó đâu, chúng tôi sẽ đi ngay, suốt đời không tới Yến Đô nữa’.
Mười bảy thế lực đã thỏa thuận với nhau sẽ liên minh để giết Dương Chấn, chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi đã quỳ hết dưới đất cầu xin anh tha mạng, ngoại trừ Hoàng tộc họ Diệp.
Thấy cảnh tượng này, nét mặt Diệp Chỉ Phàm trở nên cứng đờ.
Rõ ràng đã nói sẽ cùng nhau đối phó Dương Chấn, thế nhưng khi Dương Chấn tới, đám người này đều quỳ xuống xin tha.
Điều này khiến sắc mặt Diệp Chi Phàm trở nên âm trầm, trong lòng cũng thấy hoảng sợ.
Truyền thuyết về Dương Chấn quá nhiều.
Ông ta không biết rốt cuộc hiện giờ Dương Chấn đã mạnh tới mức nào. Nếu còn ở Thần Cảnh, ông ta vẫn có thể tự tin dẫn cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp giết anh.
Chỉ sợ Dương Chấn đã khôi phục thực lực mạnh nhất.
Dương Chấn bình thản nhìn đám người tới từ gia tộc lớn quỳ rạp dưới đất, ánh mắt sắc bén lướt tới người Diệp Chi Phàm.
“Cậu đừng tưởng đám người này bị cậu dọa thì không còn ai giải quyết được cậu nữa”.
Diệp Chỉ Phàm nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi biết cậu rất mạnh nhưng chỉ là trước kia. Một tháng trước cậu suýt bị cao thủ Siêu Phàm Cảnh lấy mạng, có lẽ bây giờ vẫn đang bị thương nặng”.
“Hiện giờ cậu có thể phát huy được bao nhiêu sức lực? Sợ là đến cả Thần Cảnh đỉnh phong cũng chẳng đạt tới”.
“Nhưng ở đây vẫn còn một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của Hoàng tộc họ Diệp chúng tôi”.
“Cậu nghĩ mình có thể sống sót khi bị bọn họ liên thủ tấn công sao?”
Rõ ràng, Diệp Chỉ Phàm chưa biết tin mười hai cao thủ Thần Cảnh do Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Long phái ra đều bị diệt. Nếu không ông ta sẽ không nói mấy lời ngu ngốc như vậy.
Hai Hoàng tộc tổn thất gần nửa cao thủ đỉnh cao. Chuyện này quá quan trọng, chắc chắn bọn họ sẽ không chủ động công bố ra ngoài.
Nếu gia tộc khác biết được, sợ là bọn họ sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị diệt tộc.
Dương Chấn lạnh lùng nhìn Diệp Chi Phàm, híp mắt nói: “Tôi đang định tha mạng cho ông, bây giờ xem ra không cần nữa rồi”.
Dứt lời, anh tiện tay vung lên.
“Phập!”
Sác mặt Diệp Chỉ Phàm lập tức cứng đờ, chậm rãi ngã xuống dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Bọn họ thấy trên cổ ông ta có một vệt máu rất nhỏ, sau đó máu tươi trào ra.
Am!
Cả không gian chìm vào yên tĩnh. Ai cũng khiếp sợ, toàn thân run lẩy bẩy.
Ba cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp cũng sợ choáng váng.
Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng Sợ run người.
Diệp Chi Phàm là dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp, bản thân là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
Vậy mà giờ đây không đỡ nổi một đòn của Dương Chấn, bị giết ngay tại chỗ.