Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1450:

 

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của lão ta, bốn vị Vương của Liên minh Vương tộc đều muốn lập tức xông tới Vương tộc họ Quan lấy mạng lão ta.

 

“Quan Vương, tôi đại diện cho Liên minh Vương tộc gửi tối hậu thư cho ông, lập tức thả người của chúng tôi ra, nếu không đừng trách Liên minh Vương tộc không khách sáo!”

 

Bạch Vương căm tức nhìn Quan Vương.

 

Quan Vương khinh thường cười một tiếng: “Ông nói nhảm nhiều quá đấy. Hình như ông quên một việc, Liên minh Vương tộc các người mới là kẻ phái cao thủ tới tấn công Vương tộc họ Quan”.

 

“Tôi không nghĩ ra được các người còn có thể không khách sáo với chúng tôi thế nào được nữa”.

 

Bạch Vương giận quá hóa cười: “Được! Được lắm! Ông đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Đã vậy, bốn người chúng tôi chỉ có thể tự mình tới Vương tộc họ Quan một chuyến”.

 

“Bạch Vương, các ông đừng qua đây!”

 

Trịnh Càn Khôn ở bên cạnh nghe thấy thế hoảng sợ hét lên: “Vương tộc họ Quan có cao thủ Thần Cảnh bảo vệ. Các ông mà tới chỉ có kết cục một đi không trở lại”.

 

“Chúng ta không chống lại được sức mạnh của cao thủ Thần Cảnh đâu”.

 

“Bạch Vương, ông đừng tới Vương tộc họ Quan!”

 

Nào ngờ sau khi Trịnh Càn Khôn có lòng tốt nhắc nhở, Bạch Vương lại không hề cảm kích, còn giận dữ quát: “Câm miệng cho tôi!”

 

“Bạch Vương, tôi…”

 

Trịnh Càn Khôn ngơ ngác, đang định giải thích lại bị Bạch Vương hung dữ quát: “Trịnh Càn Khôn, ông câm miệng lại cho tôi! Tôi không ngờ ông dám phản bội Vương tộc họ Bạch”.

 

“Hẳn ông phải biết phản bội Vương tộc họ Bạch sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào rồi chứ?”

 

Trịnh Càn Khôn lập tức sở ngây người, cuống quýt giải thích: “Bạch Vương, tôi không phản bội ông!”

 

“Ha ha!”

 

Bạch Vương cười lạnh: “Ông đã giúp Quan Vương lừa gạt tôi còn dám nói không phản bội?”

 

Trịnh Càn Khôn không ngờ mình vẫn luôn một lòng hướng về Vương tộc họ Bạch lại bị Bạch Vương nghi ngờ.

 

Lão ta vốn đã hạ quyết tâm thà chết cũng sẽ không đầu hàng Vương tộc họ Quan.

 

Thậm chí lão ta còn có ý định dùng cái chết để tỏ lòng trung thành.

 

Lợi ích Quan Vương đưa ra rất hấp dẫn với lão ta.

 

Bây giờ lão ta đã đạt tới cực hạn của Vương Cảnh đỉnh phong, nếu được cao thủ Thần Cảnh chỉ dạy, lão ta có lòng tin sẽ đột phá bán bộ Thần Cảnh.

 

Quan Vương đã nói chỉ cần lão ta đầu hàng, cao thủ Thần Cảnh kia sẽ giúp lão ta nâng cao thực lực.

 

Lợi ích to lớn như vậy nhưng lão ta vẫn quyết tâm từ chối.

 

Vậy mà giờ đây, Bạch Vương lại cho rằng lão ta phản bội.

 

“Trịnh Càn Khôn, nếu tôi đoán không sai, chắc chắn Quan Vương đã hứa hẹn lợi ích khổng lồ khiến ông không thể từ chối nên ông mới phối hợp diễn kịch với ông ta cho tôi xem, đúng không?”

 

Bạch Vương nổi giận đùng đùng.

 

Trịnh Càn Khôn cười tự giễu: “Thì ra trong mắt Bạch Vương, tôi là kẻ súc sinh không có lương tâm vậy sao?”

 

“Hừ!”

 

Bạch Vương cười lạnh: “Ông đề cao mình quá rồi đấy. Đối với tôi ông chẳng qua chỉ là một con chó mà thôi. Nếu không vì ông có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong, ông nghĩ tôi sẽ quan tâm ông sao?”

 

“Vương tộc họ Quan đòi Liên minh Vương tộc bồi thường một nghìn tỷ. Tôi nói cho ông biết, số tiền này đủ để chúng tôi bồi dưỡng được năm mươi cao thủ như ông”.

 

“Vậy thì tại sao tôi còn phải phí một số tiền khổng lồ để chuộc lại đám chó má phản bội Vương tộc họ Bạch các ông hả?”

 

Trịnh Càn Khôn chỉ cảm thấy tim mình đang rỉ máu.

 

Thì ra đây là suy nghĩ của ông chủ mà lão ta một lòng trung thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK