“Ầm!”
Dứt lời, Dương Chấn quay người rời đi.
Nhưng ngay khi anh bước ra bước đầu tiên, toàn bộ mặt đất đều rung chuyển. Khối xi măng bị anh giẫm lên lập tức rạn nứt.
Đến khi Dương Chấn lái xe rời đi, ông Đỗ mới thấy dễ thở hơn một chút.
Lão ta bước tới xem nơi Dương Chấn vừa giẫm lên, hoảng sợ phát hiện có một dấu chân rất rõ.
Lấy dấu chân làm trung tâm, mặt đất xung quanh đều nứt ra.
Chỉ duy nhất dấu chân kia bị chia thành tám khối y hệt nhau.
“Thần Cảnh!”
Ông Đỗ hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Tùy tiện giẫm một cái có thể in dấu chân xuống nền đất xi măng, lão ta cũng làm được. Nhưng giẫm ra tám miếng y hệt nhau, lão ta làm không nổi.
Chỉ cao thủ Thần cảnh mới có được lực khống thế hoàn mỹ như vậy.
Trong giới võ thuật chia thực lực thành ba đẳng cấp Nhân Cảnh, Vương Cảnh và Thần Cảnh. Trong Nhân Cảnh lại chia làm Minh Kình, Ám Kình và Hóa Kình.
Người luyện võ bình thường chỉ biết tới Nhân Cảnh, tức là Minh Kình, Ám Kình và Hóa Kình, mỗi Kình lại chia nhỏ ra thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.
Trong các gia tộc có đẳng cấp như tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, cao thủ Hóa Kình đỉnh phong chính là người mạnh nhất.
Trên Nhân Cảnh chính là Vương Cảnh.
Cao thủ Vương Cảnh vô cùng ít ỏi, chỉ có Hoàng tộc và Vương tộc nắm giữ cả một châu vực lớn mới có được.
Người đứng đầu của bốn Hoàng tộc và năm Vương tộc ở Chiêu Châu đều là cao thủ Vương Cảnh.
Về phần cao thủ Thần Cảnh chỉ có ở gia tộc Cổ Võ trong truyền thuyết, dù có cũng sẽ không có quá nhiều.
Ông Đỗ chính là cao thủ Vương Cảnh. Ở trước mặt Dương Chấn, lão ta không hề có sức phản kháng, chứng tỏ thực lực của Dương Chấn là Thần Cảnh.
Nghĩ tới người trẻ tuổi như vậy đã có thực lực Thần Cảnh, ông Đỗ cảm thấy toàn thân đều đang run rẩy.
Toàn bộ người có thực lực Thần Cảnh đều là cao thủ đỉnh cao thế giới.
Dù là Hoàng tộc và Vương tộc cũng không dám tùy tiện trêu chọc một cao thủ Thần Cảnh.
“Vương của Yến Đô?”
Một lúc lâu sau, ông Đỗ bỗng cười nhạo một tiếng: “Trong mắt cao thủ Thần Cảnh, Vương của Yến Đô là cái thá gì?”
Dứt lời, lão ta lập tức gọi điện thoại.
“Tiết Vương, ông vẫn nên cho toàn bộ người nhà họ Tiết rời khỏi Yến Đô đi”.
Ông Đỗ dứt khoát thuyết phục Tiết Vương cho người rút lui khỏi Yến Đô.
“Cái gì? Rời khỏi Yến Đô? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ông Đỗ?”
Tiết Vương giật mình kinh hãi.
Ông Đỗ trầm giọng nói: “Tôi đã thử Dương Chấn”.
“Thế nào? Nguyên Bá bị cậu ta giết hả?”
Tiết Vương vội vàng hỏi.
“Cậu ta nói không phải”.
Ông Đỗ đáp lại, dừng một lúc lại nói tiếp: “Cậu ta là cao thủ Thần Cảnh!”
“Cái gì?”
Tiết Vương sợ ngây người.