Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1718:

 

Một câu hờ hững như chẳng có nghĩa gì lại làm tim Thượng Quan Nhu đập thình thịch.

 

Gô ta không biết cuối cùng có phải Dương Chấn đã giết Miêu Vân Nghiễm hay không nhưng cô ta hiểu ý Dương Chấn là trên thế giới này, có rất nhiều người có thể giết Miêu Vân Nghiễm.

 

Mỗi người đều có bí mật của riêng mình nên tất nhiên Thượng Quan Nhu sẽ không ép hỏi Dương Chấn.

 

“Bốn Hoàng tộc lớn, Hiệp hội Võ thuật, bắt tay đi!”

 

Dương Chấn chợt lên tiếng hỏi: “Nếu không sẽ không ai là đối thủ của Lưu lão quái”.

 

Hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan thất bại liên tục, nếu không nhờ họ có bí dược có thể ức chế cổ độc thì sẽ không thể chiến đấu lâu như vậy.

 

Nhưng chiến đấu càng lâu, vết thương trên người họ chồng chất, trái lại Lưu lão quái thì vần còn rất mạnh. Ngoài việc trông có vẻ hơi nhếch nhác một chút thì hơi thở võ thuật trên người lão ta vẫn ở Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Cho dù Dương Chấn bùng nổ hoàn toàn thực lực thì chưa chắc có thể giết Lưu lão quái một cách dễ dàng.

 

Đến Thần Cảnh đỉnh phong rồi, ai mà chẳng có cách bảo vệ mạng sống?

 

Dương Chấn muốn giết Lưu lão quái, không hề dễ dàng.

 

Chứ đừng nói đến việc bây giờ anh không thể chiến đấu. Nếu không một khi phá giải phong ấn huyệt vị rồi, rất có thể hơi thở điên cuồng trong cơ thể anh sẽ làm anh hoàn toàn mất trí.

 

“Mọi người còn muốn xem đến khi nào?”

 

Thượng Quan Nhu bước lên phía trước, cô ta nhìn các Hoàng tộc khác và Hiệp hội Võ thuật, lạnh giọng nói: “Bây giờ chỉ có bắt tay, tập trung hết cao thủ Thần Cảnh cùng nhau đối phó mới có thể có một cơ hội. Nếu không, không ai có thể đánh bại lão ta”.

 

Sau khi Thượng Quan Nhu nói xong, ngay lập tức các Hoàng tộc và Hiệp hội Võ thuật im lặng.

 

Hôm nay bọn họ đến đây với mục đích là cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, muốn khống chế Đế Thôn.

 

Nếu bây giờ để lộ thực lực thật của bọn họ thì chờ sau khi giải quyết Lưu lão quái, sao bọn họ có thể tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô nữa?

 

“Diệp Xung, cậu thấy thế nào?”

 

Không ai nói chuyện, Thượng Quan Nhu chủ động hỏi.

 

Bên phía Hoàng tộc họ Diệp, Diệp Xung cười chua xót: “Tôi chỉ là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, không có tư cách quyết định cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp có bắt tay đối phó với Lưu lão quái hay không”.

 

“Hoàng tộc họ Đoàn cũng không có ý định bắt tay!”

 

Bên phía Hoàng tộc họ Đoàn, một người trung niên mặc trang phục truyền thống lạnh nhạt nói, hoàn toàn không hề nể mặt Thượng Quan Nhu.

 

“Hoàng tộc họ Long cũng không có ý định!”

 

Bên phía Hoàng tộc họ Long, Long Khoa cũng lạnh giọng nói: “Cô Thượng Quan muốn làm mỹ nhân cứu anh hùng thì cứ làm đi, chúng tôi không có nhu cầu!”

 

Thượng Quan Nhu tức giận nhưng cuối cùng vân không nói gì.

 

Vốn dĩ cô ta cứ tưởng trong tình huống như thế này, ít nhất bốn Hoàng tộc lớn sẽ bắt tay nhau đối phó Lưu lão quái.

 

Nhưng cô ta sai rồi, đám khốn khiếp này không muốn bắt tay nhau chống kẻ thù mà chỉ muốn ngồi giữa hưởng lợi.

 

Cô ta lại nhìn sang hướng của Hiệp hội Võ thuật, nhìn Hoa Anh Kiệt.

 

Hoa Anh Kiệt chỉ hừ lạnh, thậm chí còn không hề có ý định trả lời Thượng Quan Nhu.

 

Điều này làm Thượng Quan Nhu cực kỳ bực mình nhưng cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bị cô ta phái ra đối phó với Lưu lão quái nên giờ có nói gì cũng đã muộn.

 

“Âm ầm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK